Mưa liên tục rơi xuống, giọt mưa đánh vào bàn đá xanh như hòa âm, đảo loạn tâm tư của tất cả mọi người. Yerim ở trong phòng khách đi tới đi lui, trời tối không thấy năm ngón tay, cũng sắp đem Yerim bức cho điên "Tiểu thư cùng cô gia thế nào vẫn còn chưa về a"
Sooyoung nhìn trời lúc này không khỏi lo lắng, theo lý thì giờ này đã về đến nhà, ẩn bối rối trong lòng, an ủi Yerim đang hoảng loạn "Có lẽ mưa làm lộ trình có chút trễ nãi, ngươi yên tâm. Không có chuyện gì"
"Có thể....có thể....." Yerim có chút nóng nảy
"Chúng ta cứ chờ một chút" Sooyoung trấn an nói
Yerim được Sooyoung an ủi, tâm cũng định không ít, lo lắng chờ...
"Không xong...không xong...." Gia đinh lúc nãy cùng Seulgi đi đón Joohyun vừa đến Bae phủ nhảy xuống xe ngựa vội vội vàng vàng vọt vào
"Xảy ra chuyện gì ?" Yerim là người đầu tiên xông tới hỏi "Có phải hay không tiểu thư.....ngươi nói mau a...."
"Không...không xong...cô gia đi tìm tiểu thư cũng không thấy đâu" gia đinh cuống cuồng đến phát khóc
"Cái gì ?!!!!" Sooyoung vốn là người bình tĩnh, vừa nghe đến đây hoàn toàn luống cuống "Đây rốt cuộc là như thế nào ?"
"Vốn là ta cùng cô gia đi đón tiểu thư, lại phát hiện tiểu thư không đứng chỗ cũ chờ, sau đó cô gia bảo là chia nhau ra tìm, kết quả ta tìm không thấy tiểu thư đâu, mà trở về chỗ hẹn cô gia cũng không thấy"
"Vậy ngươi đã tìm theo dọc đường đi chưa ?" Minhyuk hỏi
"Đã có nhưng ngọn núi lớn như vậy chỉ có mình ta, quả thực là mò kim đáy biển. Cho nên ta mới vội vàng về thông báo cho các ngươi" Sớm biết như vậy đã không cùng cô gia chia nhau tìm, lần này ta xong rồi, đầu tiên là tiểu thư mất tích, sau đó lại bỏ cô gia...
"Minhyuk...mau....nhanh mang theo nhiều người lên núi tìm thiếu gia cùng thiếu phu nhân" Sooyoung vội vàng nói
"Hảo !"
"Ta cũng đi" Yerim vượt lên trước một bước nói
"Không được Yerim, thiếu gia cùng thiếu phu nhân đều đang mất tích, ngươi ở nhà tìm cách đối phó với lão gia, vạn nhất làm cho lão gia biết được chuyện, thân thể hắn hiện tại không tốt, sợ là sẽ không chịu nổi, nếu như không tìm được, chúng ta sẽ đi báo quan" Sooyoung nói
"Nhưng là ta lo lắng cho tiểu thư" Nghiễn như khóc nói "Tiểu thư thân thể suy nhược, làm sao chịu được mưa sa gió táp"
"Không có việc gì, không có việc gì, tin tưởng ta, Minhyuk sẽ tìm được họ"
"A....ô ô ô..." Yerim được Sooyoung an ủi, nước mắt ngăn không được liền rơi xuống nhiều hơn, nhào vào lòng Sooyoung khóc rống lên.
Sooyoung vỗ lưng Yerim an ủi, bên cạnh nói với Minhyuk "Minhyuk, mau đi, trời mưa lớn như vậy thiếu gia cùng thiếu phu nhân sẽ không chịu nổi"
Minhyuk liền mang theo một đám gia đinh đi tìm Seulgi cùng Joohyun
.
.
.
Sơn động------
Seulgi ôm chặt Joohyun đang phát sốt, thân mình lạnh có chút phát run, nhưng vẫn đem chỗ y phục không ướt bao bọc lấy Joohyun, có chút gian nan chống cái ô che nàng, để tùy ý nước mưa rơi vào mặt chính mình. Cây đuốc đã bị dập tắt, bên ngoài sơn động tối đen một mảnh. Seulgi càng ôm càng cảm thấy Joohyun càng nóng. Chết tiệt, nóng như thế không phải là hỏng hết đầu óc chứ.
BẠN ĐANG ĐỌC
Hoàn Khố Tử Đệ Giá Đáo (Con Nhà Giàu) (SEULRENE)
FanfictionTác giả : Tế Dương Phi Vũ Thể loại : xuyên không, cải nam trang, oan gia, HE