The fifteenth chapter

1.3K 74 12
                                    

Taeyong mơ màng tỉnh dậy trong vòng tay vững chắc của người to xác kia, hơi ấm tỏa ra từ hắn hệt như cái máy sưởi xoa dịu nỗi sợ hôm qua vậy. Đầu óc của Taeyeong quay cuồng, hai thái dương nhói lên làm anh khẽ nhăn mày muốn thoát khỏi. Nhìn Jaehyun vẫn còn đang say giấc nồng, anh không muốn đánh thức cậu dậy liền chộp lấy cốc nước chanh giải rượu có sẵn trên bàn uống cho đỡ mệt rồi mới khẽ nhúc nhích người muốn thoát ra. Nhưng phía dưới lại có chút gì đó sai sai, mông anh nhói lên, hậu huyệt co rút lại vì dị vật nào đó vẫn còn lì lợm mà cắm sâu bên trong. Lúc này Taeyong mới nhìn lại khắp cơ thể mình, cả hai đều khỏa thân, da thịt mơn trớn vào nhau, cả cơ thể được rải đều những vết hôn bầm tím, vết mới chồng vết cũ nhìn như mới bị bạo lực vậy, không những thế mông Taeyong cũng hơi xót khiền anh thầm xuýt xoa. Jaehyun ưm lên một tiếng, vòng tay siết chặt eo Taeyong không muốn anh đi.

- Ngủ thêm xíu nữa đi anh, còn sớm mà.

- A... lừa đảo... em rút.... rút ra...

- Không thích, để vậy cho ấm chứ. Nó nhớ anh lắm đó, Taeyong à. Với lại bây giờ em mà rút ra thì có khi Taeyong lại làm bẩn giường đấy.

Taeyong đỏ mặt, đẩy ngực Jaehyun ra xa.

- Em... không chịu... em mau mau rút ra...

- Taeyong đúng là quá đáng, anh chơi đùa vắt kiệt sức người ta ra xong đuổi người ta đi, anh là đồ tồi.

Jaehyun còn không biết xấu hổ dụi sâu vào lồng ngực Taeyong, nũng nịu đòi anh bắt đền vì tối qua đè hắn xuống làm? Những ký ức hôm qua chợt ùa về với Taeyong, anh bắt hắn liếm hậu huyết, bắt hắn bú mút dương vật, còn đòi hắn thao không biết xấu hổ. Hôm qua anh còn lải nhải, nào là "Jaehyun yêu anh thì phải làm mạnh lên" "Anh nhớ Jaehyun" "Anh yêu Jaehyun" các kiểu, bây giờ nhớ lại Taeyong chỉ mong có cái hố để độn thổ.

Jaehyun thế mà dám rút dương vật ra thật, Taeyong rên một tiếng, tinh dịch thừa trong hậu huyệt liền chảy ra ồ ạt ướt cả một mảng giường nhỏ. Jaehyun lấy khăn giấy lau cho anh,còn không quên thơm lên đôi môi xinh một cái thật kêu. Tay hắn mò đến mân mê bàn tay đeo chiếc nhẫn tinh xảo kia, thủ thì bên tai anh từng lời dỗ dành. Đến lúc đó, Taeyong mới để ý đến chiếc nhẫn được đeo trên tay. Anh sờ một chút, xem xét một chút rồi nhìn Jaehyun đầy thắc mắc.

- Cái này... là sao... của em hả?

- Nó thuộc về anh mà, em chỉ muốn được bắt đầu lại cùng anh một cách quang minh chính đại. - Jaehyun liền hôn lên tay anh. - Taeyong à, suốt thời gian Cơm Nắm bị bệnh, em đã bị tội lỗi và tình yêu dành cho anh dày vò, em biết là em tồi em không xứng đáng ở bên anh nhưng anh có thể cho em thêm một cơ hội được không? Em sẽ bù đắp hết tất cả những lỗi lầm cho anh, anh có nguyện ý gả cho em một lần nữa không?

Taeyong chỉ muốn dập đầu đồng ý ngay tắp lự. Nhưng Jaehyun lại bị dáng vẻ ngại ngùng vì được cầu hôn của anh làm cho hiểu lầm, hắn tưởng anh vẫn còn giận, liền luống cuống ôm chặt người, hăm dọa nói rằng đêm qua lúc làm, anh đã đồng ý rồi, nhất định không được từ chối. Taeyong phì cười, khẽ búng lên trán Jaehyun.

- Ngốc ngếch, tim bỏ ở chỗ em rồi. Anh chạy đi đâu được nữa.

Sáng dậy dễ xúc động, lại còn bị Taeyong bày tỏ đậm sâu, khiến Jaehyun chỉ muốn khảm anh vào trong tim. Hắn lật tung chăn ra, chiêm ngưỡng hạ bộ nhơ nhớp dính đầy tinh dịch của Taeyong.

[Jaeyong] LiebestraumNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ