2!

3.2K 285 38
                                    

Sáng hôm sau, tôi bước vào trường với tâm trạng khác hẳn mọi ngày. Thay vì nở nụ cười và vài câu tán tỉnh với những cô gái thì tôi lại mang vẻ mặt mệt mỏi cùng cái nhìn vô định. Điểm dừng hôm nay cũng không phải ở lớp, tôi bước vào thang máy bấm chọn tầng cao nhất để đến căn phòng của riêng chúng tôi. Với một hy vọng sẽ thấy cả ba người họ ở đó.

Đứng trước cửa phòng, tôi nhập mật khẩu quen thuộc rồi có chần chừ một lúc. Sau khi đã hít một hơi thật sâu lấy bình tĩnh thì tôi cũng đã quyết định mở cửa bước vào.

Một bàn tay đã nhanh chóng khoác lên vai tôi, MJ. Cậu ta làm như thế với tôi mỗi ngày.

"Kav sao mày đến muộn vậy hả ? Lại giấu tao đi tán tỉnh em nào phải không ?"

"Em nào mà qua mắt được tài tia gái như camera của mày"

Tôi đáp lại MJ rồi bước đến ngồi ở ghế đối diện Thyme. Ren thì đang đứng cạnh kệ sách, thấy tôi đến cũng liền đóng quyển sách đang đọc dở mà tiến lại ngồi ở bàn.

"Có đau lắm không ?"

"Không sao. Chỉ trầy nhẹ thôi"

Cậu ấy nhìn chằm chằm vào vết thương tôi với ánh mắt vô cùng áy náy. Chắc đêm qua cậu ấy cũng đã tự trách mình rất nhiều, vì từ trước đến nay Ren chưa bao giờ để tôi bị đau cả. Lúc nào cũng dặn tôi phải cẩn thận. Khi tôi bị thương, cũng chính Ren là người sát trùng và chăm sóc vết thương cho tôi đến khi nó lành hẳn. Tuy có trách mắng nhưng cũng rất nhẹ nhàng.

"Tao đã dặn phải cẩn thận mà không phải sao ?"

"Chịu một tí nhé, sẽ hơi rát"

"Nếu không chịu được thì cứ dùng tay bấu vào tay tao nhé"

"Có đau không ? Biết đau thì ngoan một chút, đừng nghịch nữa"

Giống như vậy.

Rồi tôi đưa mắt nhìn sơ lược qua ba gương mặt đang ngồi gần mình. Người thì băng ở trán, người thì ở mặt còn không thì cũng là ở cằm.

"Còn tụi mày có sao không ? Nói với ba mẹ như thế nào ?"

"Không sao. Mấy cái cỏn con này có thằng Ren sát trùng giúp rồi, yên tâm đi. Tao nói với bố là giải quyết tranh chấp địa bàn thôi"

"Còn tao thì nói là cứu người bên đường nên có chút ẩu đả"

Cả ba chúng tôi đồng loạt đưa ánh nhìn sang Thyme, người từ nãy đến giờ không nói gì.

"À tao nói là giải quyết mấy tên ở trường thôi. Còn mày, Kav ?"

"Thì nói sự thật thôi, thấy đánh nhau nên vào ngăn"

Hỏi thăm nhau như vậy cũng đủ và sau khi biết được chính Ren là người xử lý những vết thương này cho Thyme và MJ thì tôi cũng yên tâm phần nào. Ít ra họ vẫn còn quan tâm đến nhau.

"Thế nào ? Không định nói cho tao biết chuyện gì đã xảy ra à ?"

Nghe tôi hỏi đến chuyện đêm qua thì không khí tự nhiên trùng xuống. Nhất là khi Ren và Thyme đều đang như né tránh ánh mắt của tôi, lại càng khiến tôi một phần nào hiểu được lí do.

BrightWin | SorrowNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ