4!

2.5K 249 35
                                    

"Đến rồi đó à ?"

Tôi nhìn xung quanh căn phòng, nơi mà MJ từ trước đến giờ dành riêng để tổ chức những buổi tiệc chỉ có bốn người chúng tôi.

"Cũng ra gì đó bạn"

"MJ mà bạn"

Rượu, bánh hay trò chơi tất cả đều là những loại mà chúng tôi rất thích.

"Ren đâu ?"

Vừa hỏi xong thì đã có một cánh tay khoác lấy vai tôi rồi. Mùi hương tựa cây gỗ thông, trầm ấm như vậy chỉ có thể là Ren mà thôi. Cậu ấy từ trên xuống dưới, từ trong ra ngoài phải nói là cực kì hoàn hảo. Đến cả mùi hương trên người cũng vậy.

"Thấy nhớ tao rồi hả ?"

"Ảo tưởng vừa. Tao đây chỉ thích hai tay hai em thôi hiểu không ?"

"Rồi rồi. Thiếu gia Kavin là nhất nhưng mà Thyme không đến cùng mày à ?"

Ừ nhỉ ? Cậu ta đâu mất rồi ?

"Tao tưởng Thyme đến đây trước tao. Lúc ở nhà, nó đã bỏ xa tao một đoạn đường luôn"

"Không lẽ lạc đường ?"

"Cuộc đời nó chỉ có việc chạy sang nhà tao, mày và Kav thì chẳng lẽ lại không nhớ đường ?"

"Mày quên con đường thứ tư rồi"

MJ nhìn tôi, khó hiểu.

"Nhà của Gorya"

Cậu ấy đập tay lên trán, bất lực.

"Để tao gọi nó"

Ren đang định lấy điện thoại ra thì bị tôi ngăn lại.

"Thôi khỏi đi. Để tao gọi"

Không biết nữa, dù nói vậy thôi nhưng tôi vẫn muốn đảm bảo là Thyme đang ổn. Ít nhất xin cậu ta hãy ở nhà Gorya thay vì một cái xó xỉnh nào đó cùng với bọn bắt cóc. Đối với những đứa con của các tập đoàn lớn như chúng tôi thì việc bị bắt cóc đã trở thành một điều hiển nhiên từ khi còn bé. Và bây giờ cũng có thể xảy ra.. cái mạng của chúng tôi cũng được giá lắm.

Kavin thay vì tìm tên hoặc bấm số như những người khác thì em chỉ việc đè vào phím "1" một lúc là đã có thể bắt đầu gọi đến Thyme rồi. Hành động này đã vô tình bị Ren bắt gặp và nó khiến cậu có chút chạnh lòng. Dù cho có làm gì đi chăng nữa thì đối với Kavin, Thyme vẫn luôn được đặt ở vị trí trên cậu như cái "phím 1" đó vậy.

"Thyme"

Giọng nói của em khi gọi tên cậu đúng là không quá khác nhưng nếu chịu để ý sẽ có chút nhúng nhường, nhẹ nhàng hơn khi gọi người khác.

"Lại đi la cà ở đâu rồi ?"

"À đi mua chút đồ, yên tâm nhé. Tao không bị bắt cóc đâu"

Giọng nói cậu pha chút đùa giỡn.

"Về nhanh nhé, tao-"

Tôi nhìn hai người trước mặt.

"Tụi tao đợi"

Sau khi ngắt máy, chúng tôi bắt đầu nhập tiệc trước. Cả ba chúng tôi cùng nhau uống chút rượu và tán gẫu với vô số chuyện trên đời. Dù dạo gần đây thời gian ở cùng nhau ít dần nhưng thật may sao, chúng tôi vẫn tìm được tiếng nói chung trong từng câu chuyện. Được một lúc thì cánh cửa phòng đột ngột mở ra, Thyme về rồi.

BrightWin | SorrowNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ