Chap 3: Tiểu lưu manh dụ dỗ

887 65 8
                                    

- Vân, chuyện này không được. - Kim Duyên rút tay ra, nhìn thấy mấy ngón tay mình đã dính dịch nhầy sệt sệt của nàng, cô khẽ run rẩy.

- Dì xem, ướt hết rồi. Giờ dì nói không được là có ý gì ? - Khánh Vân  bám vào cổ cô, cọ vào hõm cổ cô mà hôn hít. Cảm nhận hương thơm từ cơ thể cô, nàng mới biết mình không mơ, đây là sự thật, nàng thật sự trùng sinh để yêu cô lại một cách đường hoàng.

- Em còn chưa 18. - Kim Duyên ôm nàng, cảm giác hạnh phúc lâng lâng. Khánh Vân thật sự muốn đem lần đầu tiên trao cho cô, thật sự để tâm tới cô. Cô vui mừng như điên nhưng dù gì nàng vẫn chưa đủ tuổi, cô là người lớn, đương nhiên hiểu rõ cái gì gọi là luật cấm.

- Vài ngày nữa đã đến sinh nhật em. - Khánh Vân nhẩm tính, còn chưa tới một tuần nữa nàng sẽ chính thức là người lớn, ấy vậy mà bà cô già này lại cứ chần chừ như thế, thật tức chết.

- Vẫn là còn vài ngày. Em có biết giao cấu với trẻ dưới tuổi vị thành niên ở tù bao nhiêu năm không ? - Kim Duyên bĩu môi, cô yêu Khánh Vân, nhưng ít nhất vẫn phải đề phòng một chút, dù gì trước đây nàng đã từng bài xích cô như thế, bây giờ thay đổi 180°, cô thật sự không thể nào toàn tâm toàn ý tiếp nhận nàng.

- Em sẽ không báo cảnh sát, em tự nguyện mà.

- Phụ nữ rất nguy hiểm, phụ nữ đẹp như em càng nguy hiểm.  - Kim Duyên lấy ngón chân, quắp cái áo Khánh Vân nhặt lên.

Khánh Vân tủm tỉm cười.

- Dì mới khen em đẹp, hí hí.

Y như trẻ con được khen, khuôn mặt nàng rạng rỡ như hoa làm Kim Duyên cũng vui theo. - Ngoan, dì mặc áo vào cho em. - Nói đoạn liền đem áo khoác vào, cẩn thận gài nút lại, aida, cô gái này năm lần bảy lượt quyến rũ cô, cô không phải thần thánh, cô cũng rất muốn đem nàng ra, đè xuống mà hung hăng chiếm lấy nàng, nhưng nghĩ lại cô bé này vẫn chưa đủ tuổi liền thôi. Mắt cô trộm nhìn nơi tư mật hồng hào trắng nõn kia, miệng không tự chủ mà nuốt nước bọt.
- Hỏng chịuuuuu. - Khánh Vân cọ quậy bất mãn, tại sao con người này lại có thể cứng nhắc như thế. Nhìn cô đang cài nút áo cho mình, nàng thật muốn đánh chết cô.

- Đợi sinh nhật em đã.

- Làʍ ŧìиɦ còn phải lên lịch trước, đồ đáng ghét.

Kim Duyên bật cười, xoa đầu nàng cưng chiều.

- Ăn cơm, sau đó chúng ta đi mua sắm.

- Mua gì á ? - Nàng hào hứng.

- Mua đồ ngủ cho em, chứ để em mặc cái này đi long nhong trong nhà à ? - Kim Duyên thật sự tịnh tâm rất nhiều mới có thể kiềm lòng lại trước vẻ đẹp của nàng. Chết tiệt, nữ sinh trung học sao lại có cái vẻ câu người ma mị thế này ?

- Sao vậy, em mặc như vầy làm dì hứng sao ? - Nàng càn rỡ hỏi, tay chạm vào yết hầu cô.

- Ăn cơm. - Kim Duyên lôi nàng đi.
Khánh Vân bất mãn, Khánh Vân nghi ngờ cô sắp đắc đạo thành tiên.

...

- Dì, đừng mua nữa, rất nhiều rồi đó. - Khánh Vân đi phía sau nói với Kim Duyên khi thấy cô đang có ý định mua thêm, trong khi trên tay cô đã có hơn một chục túi lớn.

Ngày Đêm Điều Muốn Dì [Cover]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ