Chương 5: điều kiện khó khăn

202 35 5
                                    

Thấy takemichi mếu máo anh từ từ bay xuống thả cậu trên nền đất an toàn.

Nhẹ nhàng lau đi những giọt nước mặn chát sắp trào ra tới nơi, tên vừa nãy quát tháo cậu với người này quá đỗi khác biệt, nhưng ai để tâm chứ.

"Tên đáng ghét!? Tại anh mà tôi mới cực khổ như vậy!!"

Nam nhân bị rầy sau khi rộng lòng thương giải cứu người khó hiểu trầm giọng chỉnh đốn lại cậu.

"Chẳng phải cậu là người đuổi theo tôi sao? Vốn dĩ tôi chỉ đùa, nhóc lùn nhà cậu lại mang hận mà rượt theo"

Được rồi là cậu đuổi theo nhưng cũng có lý do cả, cậu lấy trong túi cái bóp da chọi thẳng mặt hắn

Ngã ba nổi lên, takemichi đằng đằng sát khí tiến tới

"Không để tôi nói một câu anh đã chạy đi mất, cái bóp này có vẻ rất quan trọng nên tôi mới muốn trả tận tay. Nào ngờ anh lại dẫn tôi tới nơi xảy ra án mạng, đây gọi là trả ơn đấy sao? Tên khốn, anh khiến tôi ra nông nỗi này lại còn mặt dày ở đấy oán trách tôi, cái đùa của anh cũng thật phiền não đến độ người tốt như tôi còn chán ghét"

Satou Ryusei cởi bỏ mũ chùm đầu xuống, gương mặt không góc chết lộ ra, mái tóc trắng có hai sợi light đỏ nổi bật, đôi mắt đen lờ đờ nhìn cậu, phía sau lớp áo nơi cần cổ thoát ẩn thoát hiện hình xăm loài rắn.

Cậu có chút sợ rồi đó... Tên này là bất lương hay sao mà mặt dữ tợn thế.

"Tốt mà lại đi chán ghét người đã cứu mình, nhóc con thật không biết kính lão đắc thọ"

Hắn có cứu cậu đi chăng nữa thì chính hắn cũng là người dẫn cậu vào con hẻm đó

Cơ mà mất công trả đồ lại, hắn lại làm ngơ kể công với cậu?

Đích thị là giả điếc có chọn lọc...

"A-anh làm như bản thân lớn tuổi lắm không chừng!?" Rén thiệt nhưng takemichi cũng không phải dạng dễ dàng chịu thua một thằng ranh khi xét về độ tuổi từ kiếp này sang kiếp khác, hắn phải gọi cậu bằng chú!!

"Nhóc con, là cậu tự đi vào chỗ chết"

"Tôi chỉ muốn trả ví lại cho anh"

"Tôi không cần cậu trả"

"Nhưng tôi làm người tốt còn gì? Đã trả đồ lại rồi anh nên cảm ơn tôi"

"Đừng quên tôi cũng đưa cậu từ cửa tử về"

"Vậy thì xin lỗi đi, anh trêu tôi trước còn gì!! Tên đáng ghét, anh trả công lại cho tôi!!"

Hét lên thật to cậu như mong có thể đục thủng màng nhĩ của tên này!

Đuôi rắn dài hiện ra tự tiện quắp lấy cậu mà đưa lên không trung quơ qua lại

"Nhóc ngốc tôi sẽ đập nát cậu nếu cậu không chịu ngậm mồm"

Tay cào cấu cái đuôi rắn nhưng vô tác dụng, lực quá yếu không thể thương tổn người này, cậu bùng nổ, quên đi lời cảnh cáo đáng sợ của hắn vừa nãy mà hét lớn lên

"Thả ra tên chó chết!! Tôi thề nếu xuống được sẽ bâm anh ra thành trăm mảnh"

"Được, để tôi xem cậu còn sống đến lúc đó không đã"

[AllTakemichi] Huyền ThếNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ