Chương 8: Meow Meow

165 35 20
                                    

Nắng vàng chiếu rọi qua khung cửa sổ, ánh lên gương mặt non nớt của thiếu niên tóc đen hiện còn say giấc nồng trên giường, sắc màu hài hoà với người đẹp như một bức chân dung gợi lên biết bao sự ấm áp, yên bình từ nụ cười mỉm cùng ngũ quan mĩ lệ của chàng trai trẻ tuổi làm say đắm thiên hạ.

Là một sáng dịu trong tĩnh lặng nếu con rắn lớn nào đó không ôm đến nghẹt thở cậu. Tên chết tiệt này, dám phá đám giấc ngủ ngon lành của Takemichi đây thì đừng hòng nghĩ đến tương lai.

Một cú đấm duy nhất và Ryusei đã ngã chổng vó, bừng tỉnh vì ăn đau hắn rít lên một tiếng, chưa định hình được chuyện gì đang xảy ra thì kẻ ngu ngơ dại khờ đã bị tiểu quỷ bé nhỏ thọc cái đuôi nhọn vào bụng rồi nâng mặt lên tát cho một phát.

"Trả giá cho việc quấn, ôm, đè bổn thiếu gia ta"

Ú ớ trong miệng không thành câu thành chữ thấy cậu đi vào nhà vệ sinh rồi mới lật đật ngồi lên giường xoa xoa cái má bị tát, thật thì hắn thấy đuôi cậu mềm mềm không có tí sát thương nào, còn cái tát khi nãy mới đau.

Rắn hoài khi nhân sinh, cái người ban đêm nhỏ nhẹ, đáng yêu ra sao thì ban sáng lại hung dữ gấp bội. Nhưng vì đã chấm cậu nên hắn không lên giọng nữa, phải thương thương, sau này lấy hết lòng mới lập giấy kết hôn được, à mà chắc chuyện hỏi cưới chỉ cần cái gật đầu đồng ý của bố mẹ cậu thôi nhỉ? Ông bà già nhà hắn nào quan tâm.

Bận suy nghĩ vu vơ về mái ấm vợ chồng gia đình hai con mà không hay biết cậu đã đứng trước mặt hắn từ bao giờ.

Cậu căng mắt nhìn hiệu ứng cánh hoa tung bay sau lưng tên rắn độc, thiếu điều còn xuất hiện vài con bướm đậu trên đầu hắn... Kiểu này chắc tương tư em nào rồi.

Thôi thì kéo hắn ra khỏi mơ mộng.

"Này, anh vào trong vệ sinh đi. Tôi đi xuống bếp xem còn gì ăn không"

Gật đầu ngoan ngoãn nghe lời cậu đi sửa soạn...

10 phút sau hắn cũng bước xuống lầu tìm kiếm hình bóng "chàng vợ nhỏ trong tương lại" của hắn.

Loay hoay một hồi không thấy người hắn thất vọng ngồi bệt xuống ghế và bắt gặp tờ note nhỏ được đặt trên bàn.

Lật đật cầm tờ giấy lên, trên đó ghi...

<Tôi đi mua ít đồ, anh ở nhà mở tivi giải trí chờ tôi, chốc nữa tôi về nấu ăn cho anh một bữa thịnh soạn.>

"Nhóc sao lại không đưa tôi đi chungg"

La hét thất thanh, hắn lo cậu đi trên đường gặp chuyện chẳng lành như đang đi gặp xã hội đen rồi bị chấn lột hoặc có thể chết không toàn thây... Trong lòng Ryusei đang thấp thỏm nhóc ngốc của hắn có làm sao hay không, đầu nghĩ 7749 cách hành hạ kẻ dám làm thương quỷ nhỏ.

... Chỉ là đi mua đồ, hắn làm như cậu bị bắt ép đến thăm diêm vương không bằng.

Bên phía cậu rất nhanh đã mua được vài nhiên liệu ngon cùng mấy món tẩm bổ cho bản thân. Quẹo vào trung tâm thương mại cậu sắm thêm mấy bộ quần áo cho tên ăn nhờ ở đậu kia.

Mặt trời đã lên cao cậu nên nhanh về trước khi nắng gắt làm cậu đen da. Vẫn là trên con đường mòn dẫn về nhà hôm qua cậu vừa mò được nhờ định vị của Hinata.

[AllTakemichi] Huyền ThếNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ