Hôm nay Trình Tinh sau khi tan tầm như cũ lại không tính về nhà, cậu suy tư một chút, liền đi tới nhà Chu Kính Vũ, cậu không có gõ cửa mà chỉ dựa vào cầu thang bên cạnh nói: “Đừng trốn nữa.”
Một loạt tiếng bước chân vang lên, Chu Kính Vũ liền lập tức lên lầu, đứng ở trước mặt cậu:”Anh……”
Trình Tinh hít sâu một hơi: “Theo dõi đòi hỏi kỹ thuật cao hạng nhất, gần quá không được, mà xa quá cũng không nên, thật sự rất dễ bị phát hiện, anh biết em mỗi ngày đều đi theo anh.”
“Em……”
Trình Tinh giơ tay xoa xoa đầu Chu Kính Vũ, cười đến thân thiết: “Không sao, anh không trách em, hôm nay anh có thể ở chỗ em được không?” Cậu nói chuyện chậm rãi, cũng rất ôn nhu.
Chu Kính Vũ cúi đầu trầm mặc không nói gì.
“Em không chào đón anh sao?”
Chu Kính Vũ vội vàng ngẩng đầu phủ nhận: “Không phải, em rất hoan nghênh anh, vào đi.” Nói xong liền mở cửa.
Hai người cùng nhau ở trong phòng bếp làm một chút đồ ăn, không phong phú gì, cũng không phải là một bữa tối quá ngon nhưng Chu Kính Vũ đã ăn thật sự rất nhiều.
Sau khi ăn xong, Trình Tinh kêu Chu Kính Vũ đi tắm rửa, thấy Chu Kính Vũ vào phòng tắm, Trình Tinh liền đi tới phòng ngủ của Chu Kính Vũ, mở ra ngăn kéo, không nhìn thấy đồ vật mình muốn tìm liền đóng lại, sau đó mở tủ quần áo đầu giường.
Cuối cùng, Trình Tinh ngồi xổm xuống gầm giường nhìn thấy một cái rương lớn, cậu đem cái rương lôi ra liền thấy bên trong có dụng cụ thí nghiệm hóa học cùng mấy cái bật lửa, không chỉ có như thế bên trong còn có một cái xương bướm trắng mịn.
Trình Tinh đem xương bướm lấy ra, cẩn thận nhìn dưới ánh đèn, lẩm bẩm nói: “Thật tuyệt.” Sau khi xác định được suy nghĩ trong đầu, cậu lập tức bỏ xương bướm vào, đóng cái rương lại rồi đem nó đẩy lại vị trí cũ.
Làm xong hết thảy, Trình Tinh như không có việc gì tắt đèn đóng cửa, ngồi ở trên sô pha chờ Chu Kính Vũ quấn khăn tắm đi ra, còn khen một câu: “Dáng người thật tốt.” Mới tiến vào phòng tắm đi tắm rửa.
Chu Kính Vũ hơi cúi đầu, lỗ tai đỏ lên cười nhẹ.
Đến khi Trình Tinh cũng quấn khăn tắm đi ra Chu Kính Vũ liền lấy máy sấy giúp anh trai ấy tóc, Trình Tinh cũng không cự tuyệt.
Nếu muốn chạm vào cành cây trên không trung là một điều ước lớn, thì việc dùng ngón tay chạm vào Trình Tinh chính là một điều ước lớn lao của Chu Kính Vũ, trừ cái này ra cậu ta không dám có bất kỳ điều ước xa vời nào khác.
Chu Kính Vũ mềm nhẹ vuốt ve mái tóc mềm mại của Trình Tinh, hầu kết lăn lộn, cậu cẩn thận đem đầu tóc Trình Tinh sấy khô, hơi thở nặng nề bị khí nóng cuốn đi cùng mái tóc đen mềm mại ướt át hòa vào nhau.
Sau khi tóc khô, Trình Tinh xoay người lại, cậu nhìn thấy Chu Kính Vũ không dám nhìn mình, vươn tay sờ lên mặt Chu Kính Vũ: “Cảm ơn em đã giúp anh sấy tóc, nhưng em không cần lại vì anh mà làm bất luận việc gì nữa đâu, anh sợ chính mình sẽ …. thật xin lỗi em.”
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Đam Mỹ NP ] Tử Vong Điểu
ContoTác giả: Thượng Cửu Thiên Editor: chentranho Nguồn: koanchay Thể loại: Đam mỹ, Hiện đại , HE , Tình cảm , H văn , NP , Chủ thụ, 【 không ngược thân cũng không ngược tâm 】 Vai chính: Ánh mặt trời thiện lương thụ Nho nhã biến thái công Si tình bệnh kiề...