Sai khi lễ Phân Loại kết thúc chính là bài phát biểu ngắn gọn và ngớ ngẩn của cụ Dumbledore.
"Ngu đần! Mít ướt! Vặt vãnh! Véo! Cảm ơn!", nó ngớ ngẩn thế đấy. Nhưng nó lại nói lên Dumbledore là người thâm sâu đến nhường nào.
Ông đã nhìn thấy tình trạng thiếu cân bằng của Hogwarts, một Hogwarts có thể sẽ sụp đổ.
Gryffindor bấy giờ lại không còn như xưa, lòng anh dũng bị thay thế bằng sự lỗ mãng ngu xuẩn. Họ nghĩ những nhà khác yếu đuối và vô dụng, nhưng chính họ lại bị dè bỉu vì ngu ngốc, thiếu não trong những hành động của mình.
Ravenclaw luôn thông minh và bác học thì luôn cho rằng người khác ngu xuẩn. Nhưng chính họ cũng không nhận thấy bản thân lại xa cách đến nhường nào.
Hufflepuff lúc nào cũng thân cận, trung thành lại vì thời gian thoái hóa thành một nhà ẩn náu trong bóng tối, liên tục vùi dập sự hiện diện của bản thân.
Slytherin luôn chung quy cao quý, nhưng họ nào có biết họ luôn bị dắt mũi bởi một hỗn huyết? Họ coi thường sự bẩn thỉu của Máu Bùn, nhưng chính họ lại không thể hơn được thứ họ kinh bỉ.
Một Hogwarts luôn đi đầu sự đoàn kết và ấm áp nay lại chia thành bốn phía. Các phù thủy sinh luôn cố gắng vì nhà của mình và chèn ép các nhà khác, không phải vì Hogwarts, mà là vì chính họ. Một Hogwarts chỉ cân bằng và vẹn toàn khi học sinh đồng lòng, chỉ khi họ dành tâm huyết cho Hogwarts.
Harry thở dài, sau khi Vodelmort xuất hiện thì mọi chuyện đã không còn như xưa. Mâu thuẫn giữa Gryffindor và Slytherin ngày càng khốc liệt, bình thường chỉ cần gặp nhau mà không giơ đũa đánh đã là nhẹ nhàng nhất rồi.
Ngay sau lời dè bỉu kín đáo hiệu trưởng liền gõ đĩa của mình. Chiếc bàn trống đã đầy ắp các loại thức ăn cùng đồ uống, Harry nhìn chúng bụng có chút khó chịu. Liếc mắt đến cả dãy bàn Slytherin chưa ai động thủ cậu liền miễn cưỡng lấy vài món rồi chầm chậm nhai. Đám Rắn con thấy vậy cũng liền động đậy, bắt đầu dùng lễ nghĩ quý tộc, ăn đến là sang xịn mịn. Harry có chút no, nhưng nhìn đến đám Rắn con vẫn chưa ăn xong thì lại tiếp tục thả chậm tốc độ, Jelly cùng Arioly ngồi bên cạnh cậu thì lấy thêm ít thức ăn đốc thúc.
"Harry, cậu phải ăn nhiều một chút, bây giờ All không có đem theo dược dinh dưỡng. Ngoan, 'A' một cái!", Jelly tươi tắn cười, trên tay là một cái nĩa cắm một viên thịt nhỏ.
Lúc này Harry đột nhiên có chút lạnh, ánh mắt ai đó đang ai oán nhìn chằm chằm vào cậu. Harry biết bản thân không có ý gì thiếu trong sáng với Jelly, nhưng đôi khi Alviin hành xử như thế khiến cậu có chút hơi sợ. Chưa kể đến những ánh mắt loạn thất bát tao của cả đại sảnh đang nhìn vào cậu.
Ganh tị, sùng bái, hâm mộ, hình như còn có hưng phấn? Nhưng mà sao cũng được, cậu không ăn sẽ chết Alviin rồi sẽ phẫn hận cậu làm Jelly mủi lòng, nhưng ăn cũng sẽ chết, hắn sẽ bảo cậu đã đổ Jelly. Được rồi, cái nào cũng vậy.
Đang phân vẫn thì Harry lại nhìn đến ánh mắt mong chờ của cô bé. Được rồi, ăn thôi, dù gì cũng là sếp, sợ cái gì.
Nói rồi cậu vẫn giữ nguyên khuôn mặt lạnh nhạt 'A' một tiếng rồi nhai nhai miếng thịt được Jelly đút. Cô bé cười tươi ôm lấy cậu, buộc miệng nói ra câu nói thân quen:"Harry cậu thật đáng yêu, lấy tớ nhé?"
![](https://img.wattpad.com/cover/317144184-288-k484437.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[HP] Hắc Ám Chi Vương.
FanfictionTên truyện: Hắc Ám Chi Vương. Tác giả: Sứa nhỏ. Thể loại: Đồng nhân. _____ Vương, y là người mà tất cả phải kính phục. Điện hạ cao quý khiến bọn họ phải cúi đầu. Bi thương chồng chất khiến y vứt bỏ sự ngây ngô, khờ dại. Đứng lên đấu tranh phá ta...