Chap 42 : Buổi đấu giá ( 2 )

149 13 4
                                        


  Ánh đèn sáng lần lượt được tắt dần, cả phòng kín rơi vào mảnh tối mờ, mọi người cũng tự giác yên lặng lại, tiếng rầm rì trong một thoáng biến mất.

Đã đến giờ, tất cả mọi ánh mắt đều đổ dồn lên sân khấu.

Khu vực sân khấu được sáng đèn, MC là một cậu trai trẻ cao lớn bận vest đen, thắt caravat đĩnh đạc từ dưới đi lên, đứng giữa sân khấu cầm mic rồi cúi người chào ba hướng.

" Lời đầu tiên xin chúc các quý ông, quý bà đang hiện diện ở đây có một buổi tối thật vui vẻ. "

Dứt lời, hai bên cầu thang lối đi lên chỗ khách xuất hiện vài phục vụ nam ăn mặc chỉnh chu bưng khay rượu champagne ướp lạnh đưa đến từng chỗ.

Kim Ryan hiển nhiên khá thích thú với điều này. Cổ họng khô khốc nhờ có tí rượu lạnh vào làm anh thêm sảng khoái, không khỏi chép miệng một tiếng :" Rượu ngon ! "

Kim Yeonjun nghiêng đầu chống trán :" Đừng uống nhiều. "

MC lại lên tiếng :" Rượu phải ngon thì ta mới không dừng miệng. Cũng giống như những bảo vật ngày hôm nay, phải ưng mắt thì ta mới chọn. Và không để các quý ông, quý bà chờ lâu nữa, ngay bây giờ, chúng tôi sẽ trình mắt quý vị những báu vật, những quý phẩm đẹp mắt nhất ! "

Nói xong, MC lập tức đưa tay về hướng sau tấm màn đỏ.

Một người phụ nữ đẩy một lồng kính ra bên ngoài, kéo vải lụa đỏ đang che phủ xuống...

Đầu tiên là một chiếc bình cổ màu xanh ngọc bích Prunus được tráng một lớp men với họa tiết mây và sếu được điêu khắc lồng vào nhau một cách tỉ mỉ, điệu nghệ. Đây là báu vật của thời Goryeo, giá khởi điểm ~ 65 triệu won.

Rất nhiều người tấm tắc không rời mắt khỏi đó, Kim Ryan đoán những người có tuổi thường sẽ thích sưu tầm cổ vật, nên sẽ có nhiều người giơ bảng đấu giá.

Kế tiếp là bình sứ trắng Baekja của thời Joseon với họa tiết vẽ màu xanh cực kì bắt mắt và nền nã, tất nhiên là giá cũng chẳng dễ nuốt gì cho cam, giá khởi điểm ~ 62 triệu won.

Nghe nói nó đã được qua tay rất nhiều người rồi thất lạc. Mãi đến sau này, trong một lần khai quật ở một ngôi làng truyền thống, đội khảo cổ mới phát hiện ra tung tích của nó.

Bức Minh Thanh thượng hà đồ của thời Bắc Tống cũng được đấu giá trong bữa tiệc này với giá khởi điểm ~ 39 triệu won.

Ôi toàn cổ vật là cổ vật. Sương sương giá thấp nhất cũng phải 30 triệu won. Toàn là những món đồ người thường nhìn vào rất chi là bình thường nhưng nghe giá thì rất chi là muốn xỉu.

Thế mà có không ít ông bà lớn sẵn sàng chi một khoản cực lớn để thu lấy bảo vật của mình. Cứ tiếng này vừa cất là lập tức có người ép giá tiếp. Trong căn phòng rầm rộ hô giá không ngừng, Kim Ryan cũng phải lắc đầu cảm thán. Những món đồ khô cằn như vậy, anh không thấy hứng thú chút nào, mặc dù nó rất đẹp.

Ôi những con người đi đường quyền, múa đường quyền~

Kim Ryan ngồi ngáp dài ngáp ngắn trông thật chán chường...

 [ KookV ] Những lần gặp đặc biệt tạo nên chúng ta của sau này Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ