Trương Gia Nguyên nguyên bản là một thằng nhóc hiếu động, Châu Kha Vũ lại là một thằng nhóc nghịch ngầm, hai đứa kết hợp lại, thực sự là một tổ hợp phá làng phá xóm cực kì tiềm năng. Nhưng người phải hứng chịu trò nghịch ngợm của hai đứa nó không phải hàng xóm, mà là đám anh em lớn bé trong nhà.
Làm đủ mọi trò ở nhà, kì nghỉ vẫn còn mười ngày nữa mới kết thúc, Mika đã đề nghị, hay là cả nhà mình xuất ngoại đi du lịch, ví dụ như là đi Hawai chẳng hạn. Sấp nhỏ trong nhà nghe xong thì hứng khởi lắm, ngay lập tức hào hứng muốn đi ngay, chỉ có Lưu Vũ với Bá Viễn là trầm ngâm, đi chơi trong nước thì dễ lắm, nhưng hiện tại đang mùa mưa bão, biển có ai thèm ra bơi nữa, ngoài trời cũng đang sấm chớp đùng đùng kia kìa. Mà xuất ngoại, chắc gì công ty đã cho...
"Nhưng chúng ta đang trong kì nghỉ, các hoạt động nghỉ dưỡng vui chơi cá nhân được tự do"
Trương Gia Nguyên lý luận.
"Mà luật công ty không có nói lúc trong kì nghỉ thì không được xuất ngoại"
Châu Kha Vũ chốt lại một câu nghe uy tín ghê.
"Dù sao thì vẫn nên báo lại một câu với quản lý"
Lưu Vũ đã lung lay.
"Báo thì vẫn sẽ báo, nhưng không để công ty điều quản lý đi quản là được rồi"
Lưu Chương hếch mặt, đi chơi mà có người quản thì độ vui giảm mất ba mươi phần trăm đó.
"Chúng ta có Mika rồi mà, và cả hai phù thủy tập sự, sau đó đi quay vlog kì nghỉ lại cho công ty xem là được, coi như quản thúc từ xa"
Nine cũng cực kì muốn đi chơi.
"Được, mấy đứa đâu, về dọn đồ, nhà mình đi du lịch!"
Bá Viễn đã say okay.
Và chuyến du lịch đầy sóng gió bắt đầu.
..
Không nói đâu xa, ngay đêm ngày hôm sau, khi thời tiết đã ngừng mưa và đường hàng không lại thông thoáng không bị delay, mười một cái đầu chùm kín mít với đủ loại vali lớn nhỏ dàn hàng đi check-in. Hai vị quản lý đứng đằng sau nhìn đám trẻ con đang trên đường bỏ nhà đi bụi một tuần mà thấy hơi cạn lời, cũng hơi xoắn xuýt. Trưa hôm qua tự dưng nhận được thông báo xin đi chơi, tối đến thì có màn khóc nháo náo loạn hết cả công ty, sau đó thì giờ đứa nào cũng cười thắm như trăm hoa đua nở tạm biệt để khởi hành. Hai anh quản lý bày tỏ sau khi tiễn mấy ông thần này đi, về công ty cũng phải khóc nháo một trận ra trò mới được, phải đòi tăng lương, chứ quản mấy đứa này mệt chết mẹ chứ sung sướng gì đâu.
Nói vậy thôi, tuy mệt, nhưng được cái vui. Mà sẽ càng vui hơn nếu được tăng lương, vậy đó.
Cũng may là lịch trình đẻ ra không báo trước, nên đội quân xuất ngoại đang hạnh phúc cực kì vì sân bay vắng hoe hoét không có một bóng ma luôn này. Đi chơi có quản lý theo thì độ vui chỉ còn bảy mươi phần trăm, có fan cầm máy ảnh chạy theo thì độ vui nó bay mất bảy mươi phần trăm đó. Thôi, đến thời tiết còn ủng hộ đi chơi cơ mà, nên thiên thời địa lợi nhân hòa là quá đỉnh, chuyến đi chơi này chắc chắn sẽ cực kì vui.
BẠN ĐANG ĐỌC
[23][yzl] Anh em tốt
Fanfiction"Chúng em là anh em tốt" "..." "..." "Bọn tao đếch tin!"