Tháng chín đến, trời cuối thu bắt đầu lạnh dần, Mingyu trong cái áo khoác dù màu tím rịm dài tới mắt cá chân đi qua đi lại sạp rau củ lựa tới lựa lui. Khuya hôm qua lúc đang thiu thiu ngủ Wonwoo nói anh muốn ăn món sườn hầm rau củ cay, nói là nếu không ăn được anh sẽ mất ngủ mất, mà đó giờ cậu đã bao giờ đã để tâm can của cậu chịu khổ đâu.
Em bé được sáu tháng, Wonwoo lại càng cực nhọc hơn, đứa nhỏ trong bụng lớn rất nhanh, bây giờ bụng đã to như sản phu bầu tám tháng, nhìn anh mỗi ngày đi qua đi lại tay đỡ bụng tay đỡ lưng cậu lại càng thương hơn, tra cứu sách báo, hỏi đông hỏi tây bồi bổ cho hai ba con khoẻ mạnh.
Mà khi có thai đến tháng thứ sáu, anh thường hay vòi vĩnh cậu ăn mấy món kì lạ vô cùng, hôm nọ anh khệ nệ ôm bụng ngồi xuống giường, mặt buồn thiu thiu nói.
"Mingyu, tự nhiên anh muốn ăn dâu tây chấm mayonnase."
"sao tự nhiên lại thèm món đó, ăn đau bụng đấy."
"nhưng anh muốn ăn, không ăn sẽ không ngủ nổi mất..hức."
"rồi rồi em đi mua dâu ngay, đợi em một tí nhá, nào không khóc nào."
Cậu nỗ lực dành lấy hộp dâu cuối cùng trong siêu thị mang về, rưới mayonnase lên và đưa anh, nhìn anh ăn ngon lành dù hơi khó hiểu nhưng cậu cũng vui lòng. Một buổi tối khác, Wonwoo lồm cồm đỡ bụng ngồi dậy, lay lay người Mingyu, cậu còn mớ ngủ mắt nhắm mắt mở trả lời.
"ơi em đây, sao thế ?anh khó chịu ở đâu hả, hay bị chuột rút, để em xem nào."
"em ơi, anh thèm ăn."
"anh muốn ăn gì em đi mua cho."
"anh muốn ăn kimbap chấm mứt dâu với bơ đậu phộng."
"hả.."
Và tối đó anh ăn hẳn hai miếng rồi đi ngủ tiếp bỏ lại cậu với cuộn kimbap còn lại thấm đẫm mứt dâu và bơ đậu phộng trong ngơ ngác, nhân lúc anh không để ý Mingyu yêu chiều dành trọn cho con Đậu Hũ cả cuộn kimbap 'ngon lành' kia rồi nhảy tót vào phòng ôm tình yêu đi ngủ, sự hiện diện của con mèo đáng thương trong ngôi nhà này thật cực khổ, phải vì manh pate miếng hạt mèo mà cố lên thôi.
Lần khác cũng vào giữa khuya hai vợ chồng đang ngủ, anh đột nhiên quay sang bảo "Mingyu à, tự nhiên anh muốn ăn giấy." cậu dù đang mớ ngủ cũng mắt chữ A mồm chữ O nhìn anh, lần này dứt khoát ngăn anh không được ăn, dù thấy thấy anh sắp khóc cũng nhất quyết không cho ăn, géc gô!!
Một buổi tối yên bình nữa trôi qua, tuần trước đi khám thai bác sĩ khuyên hai ba nên trò chuyện với bé nhiều hơn, khi bé ra đời sẽ thân thiết với giọng nói của hai ba giúp trẻ phát triển tốt, này thì là nghề của Kim Mingyu rồi, vừa bóp chân cho anh xong, Mingyu kê tai lên cái bụng tròn ủm thủ thỉ.
"chào Đậu của ba, ngày hôm nay của con thế nào, cùng ba nhỏ đọc sách hả, ùi uyên bác thế, sao, cùng ba nhỏ tưới hoa ? con ba giỏi dữ ta, còn cùng ba cho Đậu hũ ăn nữa sao, tháo vát dữ à.."
"bái bai con hai ba đi ngủ nha, chúc Đậu ngủ ngon."
Nói xong cười khúc khích ôm anh đi ngủ, anh cũng hết cách với ông bố trẻ con này.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Meanie ] Hành trình của em
Fanfiction"Câu truyện về sự ra đời của bé Đậu - Kim Minwon." Câu chuyện hoàn toàn này là trí tượng tưởng của mình, mong các cậu sẽ góp ý giúp mình hoàn thiện hơn. Cảm ơn vì đã đọc nhé