Chương 43

1K 80 7
                                    

Cố Thâm rũ mắt suy tư. Phía sau cửa xe mở ra, tố chất thân thể Giải Phồn không kém, sau khi làm rõ hiện trạng, liền đi xuống hội họp.

"Cố tiên sinh ngài không có việc gì chứ?"

"Không có việc gì."

Hai người cũng không nói lời vô nghĩa nữa, sau khi xác định quang não không cách nào liên hệ với người khác, cùng với xe bay vẫn có thể hoạt động, liền khởi động xe hướng về khu an toàn. 

Lần này không có cảm giác đụng vào đồ vật, thuận lợi đến khu an toàn. Nhưng vẫn không có thu hoạch được gì. Bên trong hoàn toàn trống rỗng, đừng nói bóng người, đến cả một con sâu đất cũng không có.

Giải Phồn nói: "Đây là kết giới trong truyền thuyết sao?"

Cố Thâm: "Chi nhất."

Giải Phồn biết nghe lời phải: "Đây là kết giới của
thế giới chi nhất trong truyền thuyết sao?"

Cố Thâm: "Không phải."

Giải Phồn: "???"

Cố Thâm ngửa đầu nhìn về phía không trung, thần sắc từ đầu đến cuối đều là bình tĩnh: "Đây là ảo cảnh."

Đôi mắt Giải Phồn trong nháy mắt mị thành dựng đồng, lại rất nhanh khôi phục thảnh vẻ kinh ngạc: "Ảo cảnh? Giống con chim nổ mạnh lần trước sao?"

"Ừ."

"Chúng ta phải làm gì đây?"

"Chờ, có nhu cầu tự nhiên sẽ ra thôi."

"......"

Giải Phồn nhịn không được hỏi: "Ngài không sợ bệ hạ lo lắng sao? Lúc ấy tình huống quỷ dị nguy cấp, chúng ta sớm trở về một chút có lẽ còn có thể giúp đỡ."

Cố Thâm không chút để ý nói: "Anh ấy chính là đế vương."

Giải Phồn: "Nhưng có một số việc......"

Cố Thâm: "Đừng coi trạm cứu trợ trạm như vật trang trí."

Dù sao chính là không nóng nảy.

Giải Phồn bội phục, nhưng anh không có cái định lực này, liền quyết định tự mình xuống xe thăm dò.

Nếu là ảo cảnh, người bố trí tự nhiên sẽ không lưu lại đồ vật có lợi cho bọn họ, vô luận là tư liệu vũ khí hay là nguyên liệu nấu ăn toàn bộ đều biến mất, phòng trống không.

Giải Phồn chuyển động cả ngày nhưng lại lần nữa không thu hoạch được gì, còn tiêu hao không ít thể lực, bụng đến giờ liền bắt đầu kêu lên.

Cố Thâm nghe được, liền từ trong không khí lấy ra môt củ cải vô cùng lớn đua cho anh, vuốt cằm nói: "Hẳn là đủ anh ăn mười ngày."

Giải Phồn: "......"

Mặt trời chuyển động từ phía Tây sang phía Đông, cẩn thận nhắc nhở bọn họ thời gian trôi đi.

Giải Phồn kiên trì không ngừng thăm dò rồi lại gặm củ cải thăm dò, Cố Thâm khóa cửa xe ngủ một giấc, mà một giấc này liền ngủ mất mấy ngày.

Đến ngày thứ bảy mặt trời lại lần nữa lặn xuống, Giải Phồn rốt cuộc hỏng mất.

"Ngài thật sự không nóng nảy chút nào sao? Ngài liền không nghĩ thử xem bệ hạ lâu như vậy không có động tĩnh, có phải đã xảy ra chuyện rồi hay không? Chẳng lẽ ngài không chút lo lắng gì sao? Ngài không thấy làm vậy sẽ làm bệ hạ vô cùng thất vọng khi để cho tôi tới bảo vệ một người vô tâm như ngài sao??"

Toàn tinh tế đều biết tôi là tra nam của Hoàng đế bệ hạ [edit]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ