7. Làng Hogsmeade và trò đùa quái dị

1.4K 167 9
                                    

Soobin đang đứng nhịp chân ở trước cửa Tiệm Công Tước Mật, hắn cảm thấy hơi lạnh một tí, gió se thì thổi từng con ngang qua gáy hắn khiến hắn rùng mình đôi ba lần. Hắn chờ mãi cô McGonagall mới chịu duyệt giấy phép đi chơi, vẫn chả quên được ánh mắt dò xét của giáo sư nhìn hắn.

Ma sát hai bàn tay lại với nhau để tạo cho nó một độ ấm nhất định, nhưng rồi hắn chẳng chịu nổi nữa mà quyết định đi hẳn vào bên trong đứng chờ.

Ở đây bày bán đủ loại kẹo với nhất nhiều màu sắc, Soobin đã từng vòi vĩnh ba má mua cho mình các loại kẹo, mỗi thứ một ít. Theo Soobin thì món ở đây ngon nhất chắc là Chocolate Ếch Nhái, sau đó là kẹo dẻo Slug. Mãi mê ngắm nghía mấy viên kẹo đủ màu sắc mà Soobin không để ý đến sự hiện diện của một người vừa đến đây.

Yeonjun đứng ngoài cửa nhìn vào, em đẩy cửa bước vào, nhẹ nhàng tháo đôi găng tay ra và dùng đôi bàn tay lạnh cóng kia áp lên gáy Soobin khiến hắn giật mình la lên một tiếng, thu hút cả cái nhìn đầy khó hiểu của người vợ ông Ambrosius Flume - chủ cửa tiệm này. Soobin quay lại nhìn người kia, có vẻ em cũng đang lạnh lắm, mũi đỏ ửng lên nhìn như mèo vậy, yêu chết mất.

"Anh tới lâu chưa?" Yeonjun đeo lại găng tay của mình rồi nhìn người kia.

"Anh cũng vừa tới thôi à." thật ra hắn tới đây từ một tiếng trước rồi vì hồi hộp, lão Flume ngồi trong quầy mắt thì đọc báo nhưng tai lão đang dỏng lên nghe lén chuyện tình yêu gà bông của đôi trẻ trong cửa tiệm. Dù sao họ cũng là khách đầu tiên trong ngày.

Lão Flume thấy Soobin đứng ngoài đường lâu lắm, như chờ ai vậy, trời thì lạnh cóng mà thằng bé vẫn đứng đó đợi. Ôi tuổi trẻ, nó làm lão nhớ ngày nào cũng đứng đợi người tình như vậy.

"Anh thích ăn kẹo nào nhất?" Yeonjun mở lời trước khi thấy người kia có hơi căng thẳng.

"Ờ...kẹo dẻo Slug." Soobin ậm ờ một hồi rồi nói.

"Trùng hợp thế, em cũng thích nó lắm." Yeonjun reo lên khiến Soobin thở ra một hơi nhẹ nhõm. Cả hai nhanh chóng lấy một ít và đem ra thanh toán, lão Flume cứ nhìn cả hai cười cười khiến Soobin cảm thấy khá kì lạ.

"Hai đứa hẹn hò hả?" cái tay thoăn thoắt bỏ kẹo vào túi, lão hỏi. Câu hỏi kia đã khiến Soobin ngại ngùng vội xua xua tay từ chối nhưng bên nay Yeonjun đã khoát lấy tay hắn.

"Bác thấy như nào thì nó chính là như vậy." Yeonjun nói và ngay lập tức đại não Soobin nổ cái đùng, hắn đỏ mặt cúi gằm mặt nhìn xuống mũi giày, đầu thì bốc khói nghe được cả tiếng xì xèo. Soobin nhanh chóng kéo Yeonjun đi ra khỏi tiệm, không quên cầm theo túi kẹo vừa mua.

"Thế thì cháu may mắn lắm đó nhé, chàng trai này đã đứng chờ ngoài kia gần một tiếng đồng hồ đấy. Ôi, cái thời tiết khắc nghiệt này mà nó dám đứng bên ngoài một tiếng đồng hồ chỉ để chờ cháu, ta nể lắm đấy." lão Flume thì thầm với Yeonjun trước khi em bị hắn kéo ra khỏi tiệm, điều đó khiến Yeonjun có đôi chút ngại ngùng và khá cảm kích.

Em tiến lên trước một bước và nắm lấy tay người kia khiến hắn đơ ra, bàn tay Yeonjun ấm lắm, làm Soobin chỉ muốn nắm mãi mãi thôi. "Sao anh đứng đực mặt ra đó vậy? Đi thôi, em muốn chơi nhiều thứ lắm." hai bàn tay đan xen vào nhau và nắm chặt lấy, tim Soobin đập rộn ràng hết cả lên, hắn ước gì cứ như này mãi thì thích thật.

[soojun] kẹo lạcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ