Chương 13

475 35 4
                                    

Thế nào là trung thực, thế nào là lừa dối, và làm thế nào để phân biệt được đúng sai.

Nếu Vương Nhất Bác có góc nhìn thứ ba, cậu chắc chắn sẽ nhìn thấy trong xe cứu thương ngoài tiếng còi chói tai của nó, thì người nằm trên giường bệnh tái nhợt như một cái xác đã mất đi thân nhiệt, hơn ai hết lại rất bình tĩnh. Anh nghĩ chắc mọi người đã biết trước hết kết cục, và ghi danh sách từng người một trong lòng, vì vậy anh nắm bắt lấy lần cuối cùng và giải thích cho Thiệu Từ An đang ngồi bên cạnh anh.

Liên quan tới ba mẹ, liên quan tới Flores, còn có liên quan tới Vương Nhất bác.

Khi đó, đứa trẻ bị bỏ lại ở buổi biểu diễn lớn và được giao trọng trách quan trọng, từ đầu đến cuối đều không nhận thấy điều gì bất thường, cũng không nghi ngờ tại sao anh lại giao trách nhiệm đó cho người ngoài như cậu, mà cậu lại có thể chi phối bộ phận thiết kế tài ba của Flores, và tại sao trình độ của cậu thì tất cả những đề nghị có thể đưa ra đều được cân nhắc cẩn thận, tại sao Tiêu Chiến lại giao phó công việc của nhà thiết kế chính cho cậu trước khi lên xe cứu thương.

Con đường đầy hoa mà cả đời nhà thiết kế không thể bước đi ấy từ lâu đã được Tiêu Chiến lặng lẽ lát đá dưới chân Vương Nhất Bác.

Dù là giẫm lên nhãn hiệu của anh, thành tựu của anh,tâm huyết của anh, còn có cuộc sống  của anh.

Thế nhưng Vương Nhất Bác cái gì cũng không biết.

Tựa như việc cậu sẽ không bao giờ biết được rằng trong điện thoại của Tiêu Chiến đoạn video cậu đi bằng tay chân vẫn được anh lưu cũng như chưa từng xóa bỏ và nó được bí mật chiếu trong cái đêm anh không hề ngủ được sau khi rời xa cậu.

Cậu cũng sẽ không bao giờ biết được rằng mỗi lần Tiêu Chiến ăn hết đồ ăn đều sẽ  trước mặt của cậu mà cười thật tươi, rồi sau đó lại một mình nôn thốc nôn tháo trong phòng tắm suýt mất sức, trong miệng rốt cuộc cũng chỉ còn lại mùi máu tanh ngọt ngào buồn nôn.

Cậu thậm chí còn không biết rằng trước khi Tiêu Chiến được đẩy vào phòng cấp cứu, anh vẫn lo lắng rằng mình sẽ không thể qua khỏi, trước khi anh được đẩy vô anh đã nói với Thiệu Từ An rằng đứa trẻ đó nhìn có vẻ hờ hững, nhưng thật ra lại là người sống rất tình cảm, Vương Nhất Bác là người rất tốt rồi cũng sẽ có một người tình nguyện yêu thương cậu hơn chính bản thân mình hơn là anh yêu cậu, anh muốn cậu đi về phía trước và tuyệt đối không bao giờ được ngoảnh đầu lại.

Khi đó Thiệu Từ An không còn đủ bình tĩnh để tiếp thu lời anh nói nữa, liền cắn răng mắng, bảo Tiêu Chiến phải sống để còn cùng Vương Nhất Bác mà nói chuyện, lại nhìn thấy từ người kia khóe mắt rơi xuống một giọt nước mắt nóng hổi.

Đó là lần đầu tiên Thiệu Từ An thấy Tiêu Chiến khóc trước mặt mình như vậy

Được quyền lựa chọn, ai chẳng muốn công khai người mình yêu, chẳng ai sẵn sàng đóng vai kẻ xấu trong thế giới của người kia.

Chỉ là, Tiêu Chiến không được quyền lựa chọn.

Vì vậy, đêm đó khi anh đang đợi sao băng trên đỉnh núi, lại được Vương Nhất Bác liều mạng hỏi anh rằng có phải là kẻ lừa đảo không, một câu hỏi đúng sai đơn giản như thế, rốt cuộc anh lại không có cách nào không trả lời được.

[ Hoàn][ ZSWW / Edit ] Đã Từng Tốt ĐẹpNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ