Một tiếng sụp xuống làm da đầu năm người tê dại, rõ ràng là tường vây bên ngoài đã bị phá hủy!
Ngay sau đó tiếng bước chân như thủy triều vọt tới, nếu nghe kỹ, không chỉ có tiếng bước chân dồn dập, còn có âm thanh bò trườn sột sột soạt soạt, tiếng lăn lộn như bóng cao su nhồi trên đất, không ngừng một cái!
Tình huống bên ngoài không cần cố sức đi tưởng tượng, mọi người đều rõ ràng biết được.
Đầu quỷ bị Thẩm Thanh Thu tước đi một mảnh da tóc, có chút sợ hãi mà nhìn nàng.
Nhưng sau khi nghe được động tĩnh ngoài kia, nó lại nở nụ cười, một con mắt nhìn chằm chằm Thẩm Thanh Thu, lộ ra vẻ thèm muốn, tựa như đứa trẻ ở trước phòng ăn ngày ấy thèm nhỏ dãi nhìn Tiêu Mộ Vũ.
Thực hiển nhiên nó phát hiện có viện binh, liền bắt đầu không kiêng nể gì.
Thẩm Thanh Thu còn không có động thủ, Tiêu Mộ Vũ đã rút ra Thuần Quân Kiếm, trước khi động tĩnh bên ngoài lan đến gần nhà, nàng nhanh chóng vọt tới trước mặt đầu quỷ.
Ngay khi đầu quỷ muốn lăn ra cửa, kiếm của Tiêu Mộ Vũ đã chém xuống, hơn nữa thực không lưu tình mà xoay đảo, một đầu tóc dài xù xì kia lại bị Tiêu Mộ Vũ chặt đứt một nửa.
"Ngươi cho rằng chúng nó kịp tới cứu ngươi?" Tiêu Mộ Vũ rất lo lắng cho Thẩm Thanh Thu, đầu quỷ này đối Thẩm Thanh Thu không chút nào che giấu ác ý làm nàng hoàn toàn mất đi kiên nhẫn, hiện tại đối phương không cho nàng cơ hội động não, vậy nàng liền đơn giản một chút, dùng vũ lực giải quyết.
Vừa thấy Tiêu Mộ Vũ ra tay, Trần Giai Kiệt cùng Tô Cẩn, Tả Điềm Điềm nhanh chóng đi theo xuất động, Tả Điềm Điềm dứt khoát ném ra tơ hồng, trói lấy đầu quỷ.
Đầu quỷ tức khắc như bị lưới thép quấn chặt, vô pháp nhúc nhích.
Tô Cẩn đã chuẩn bị tốt bút chu sa, mắt thấy đầu quỷ vô pháp tránh thoát, bút trong tay cô cấp tốc vung đi qua, trước khi điểm lên trán nó, lại nghe thấy Thẩm Thanh Thu nói: "Tô Cẩn, không được tới gần nó!"
Thẩm Thanh Thu còn chưa nói xong, đầu quỷ liền nổi lên biến hóa. Tóc trên đầu giống như da thịt lột ra, từng mảng bong tróc, xương sọ trơn bóng lập tức đào thoát khỏi tơ hồng.
Tình huống xuất hiện quá nhanh khiến Tô Cẩn không kịp tránh đi, chỉ nhìn thấy một cái đầu lâu há to miệng nghênh diện cắn tới, chớp mắt liền sắp chạm vào cô.
"A Cẩn!" Tả Điềm Điềm hét lên kinh hoàng, thẻ bài dịch chuyển chuẩn bị ném ra, nhưng Thẩm Thanh Thu tốc độ càng mau.
Ánh mắt nàng trầm xuống, nhấc chân như tia chớp xuất kích, ngay khi đầu quỷ cắn tới, chân phải của nàng tàn nhẫn đá đi qua, làm nó văng tới gần Trần Giai Kiệt.
Trần Giai Kiệt đã nung nóng cái chảo trong tay, khi đầu quỷ bị đá qua bên này, hắn chỉ cảm thấy da đầu tê dại, hoàn toàn bất chấp tự hỏi, vung lên nồi mạnh mẽ nện một cái.
Đầu quỷ vốn là muốn lướt qua Trần Giai Kiệt để chạy đi, không ngờ từ đâu giáng tới một chảo đánh nó văng trở về.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BH-Edit][Phần 2]Người chơi mời vào chỗ [Thời Vi Nguyệt Thượng]
Ciencia FicciónPhần tiếp theo từ chương 200 đến 317.