10.Ở một thời không khác (5)

233 12 2
                                    

- Chứng kiến đi, người dân Paris!- một giọng nói vang vọng từ đỉnh tháp Effen lan tỏa ra khắp các nẻo đường Paris- Ladybug, ChatNoir, các người đã thấy rồi đấy! Cơn ác mộng thực sự, chỉ mới bắt đầu mà thôi!

Một tầm màn được hé lộ, đó là một chiếc lồng kính cỡ lớn, trong đó chứa tất cả học sinh lớp cô Bustier đang bị trói lại và gương mặt hết sức sợ hãi.

- Tik tok,tik tok, tới khi đồng hồ điểm 9 giờ, nếu các người không tới- tên ác nhân không mặt mỉm cười gian manh- thì chưa biết chừng, sẽ có thêm một vài nạn nhân nữa, được hưởng trọn cái chết đẫm máu nhất đó!

Nói xong hắn ta thong dong ngồi như đồng hồ, miệng nở ra nụ cười tự mãn.

Ladybug và ChatNoir đang ở dưới cống ngầm của thành phố. Khi họ hay tin, gương mặt cả hai đều vô cùng hoảng sợ.

- Hắn ta... điên rồi!- Chat Noir thảng thốt- Monarch điên rồi! Rút cuộc hắn ta muốn thứ gì đến mức dùng cả sinh mạng người để đổi lấy chứ!

Ladybug thở gấp, cô co người lại, sợ hãi:

- Không được, không kịp mất! Còn có vài phút, chỉ vài phút thôi...

Chat Noir dùng hai tay để trấn an cô cộng sự của mình:

- Bình tĩnh lại, My Lady! Sẽ có cách, luôn là như vậy!

Ladybug cố gắng hít thật sâu, và thở đều. Cô nghiêm trọng nói:

- Nếu như Monarch chưa nắm rõ về Miraculous, thì ta có thể dùng lại kế hoạch cũ! Lucky Charm!!

Từ chiếc yoyo thần rơi xuống một con thỏ nhồi bông đáng yêu.

Ladybud ráo riết nhìn xung quanh, nhưng ngạc nhiên thay, lại chỉ là một màu đen kịt

Tệ thật!! Tệ thật!!!

Ladybug vừa nói vừa tự cốc đầu mình, cố ngăn cho nước mắt không tràn ra/

Chat Noir đặt hai tay lên vai người cộng sự của mình.

- Ladybug, hãy bình tĩnh lại! Hít sâu đi!!

Từ chiếc yoyo thần vẫn phát ra tiếng tíc tắc như đang thúc giục nàng bọ.

- Tôi KHÔNG thể nghĩ ra được!!! - cô thở dốc- lẽ nào... tôi đã mất sức mạnh... lẽ nào tôi không đủ năng lực sao?

Nàng bọ khuỵu xuống, nước mắt tràn ra.

Nhìn thấy nàng thơ thổn thức, Chat cũng không đành lòng. Anh ân cần quỳ xuống, khẽ nắm lấy bàn tay đang run rẩy ấy:

- Không sao mà, My Lady!

Ladybug khẽ đan chặt lại. Đôi bàn tay đó... thật chai sạn, cũng chẳng lớn hơn cô là bao. 

Hơn nữa,.. nó cũng đang run rẩy...

Ladybug ngước nhìn lên người cộng sự luôn ở bên cạnh mình suốt thời gian đó.

...

thịch!

... Hả?

Cái gì... tiếng gì vậy?

Ladybug khẽ chạm lên lồng ngực của mình, nơi con tim đang đập liên hồi.

Khuôn mặt cô bỗng chốc đỏ lựng lên.

Miraculous Ladybug - Những mẩu chuyện nhỏNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ