Chương 11

11.4K 595 7
                                    

Edit: Mạn Già La

Loại cảm giác này khiến anh vô thức tìm kiếm một nơi an toàn để trốn, khi chạm đến cơ thể lạnh lẽo của nam nhân, tay chân theo bản năng ôm lấy, sau đó rúc vào trong lòng ngực hắn.

Hoắc Dung Thâm ôm anh, để anh dựa ngồi ở trên người mình, tình yêu trong mắt như muốn hóa thành thực thể. Hắn thích chết dáng vẻ hoàn toàn tín nhiệm hắn của người trong lòng, tựa như hắn là cả thế giới của anh.

Hắn cúi đầu nhìn anh, trên người Tạ Triều không còn gì che chắn, làn da trắng nõn như ngọc như thể trong suốt dưới ánh đèn, lại vì tình dục mà nổi lên màu hồng nhạt, tươi đẹp mê người giống như hoa đào. Như thể xác thịt được ông trời tỉ mỉ đắp nặn, cơ bắp cả người cân xứng rõ ràng, xúc cảm khi sờ lên bụng nhỏ mềm mềm, khiến hắn yêu thích không buông tay.

Hai tay Hoắc Dung Thâm chống ở hai bên sườn Tạ Triều, một bàn tay xoa bóp núm vú nhô lên trên ngực anh, còn ngậm vào miệng gặm cắn. Một tay khác của hắn dần dần từ đùi Tạ Triều dời lên trên, cảm giác tinh tế mềm mịn khiến hắn không khỏi thở ra, vuốt ve lùm cỏ um tùm, rồi nắm lấy dương vật đang hơi ngẩng cao đầu của anh.

Màu sắc của vật nhỏ là màu hồng nhạt cực kỳ xinh đẹp, bởi vậy có thể thấy chỗ này vẫn chưa bao giờ bị ai chiếm cả.

Ánh mắt Hoắc Dung Thâm sâu thẳm như một con sói đói, trong ban đêm phát ra ánh sáng xanh lục dọa người.

“Triều Triều muốn thử xem không?”

Thử gì cơ?

Tạ Triều nghi hoặc nghiêng nghiêng đầu.

Nam nhân nhìn dáng vẻ ngây thơ này của anh, cúi đầu liếm liếm môi anh, để lại một vệt nước trong sáng.

“Giống như vậy……”

Hắn cúi người, chậm rãi cuối người trượt xuống.

Đầu lưỡi nam nhân ướt lạnh trơn trượt, mút liếm dọc theo cằm anh, hầu kết, xương quai xanh, đầu vú, da thịt non mịn, cuối cùng dừng lại ở bụng dưới anh.

Cơ thể Tạ Triều run rẩy, đại khái đã biết đối phương muốn làm gì.

“Đừng mà……”

Anh duỗi tay sốt ruột muốn ngăn cản, nhưng tay chân lại vô lực như muốn mềm thành vũng nước, muốn ngăn nhưng không được, rất có dáng vẻ muốn cự còn nghênh.

Chút ý cười hiện lên trong đôi mắt đen như mực của Hoắc Dung Thâm, giống như từng ngôi sao trên bầu trời đêm lần lượt sáng lên, bao phủ chút ánh sáng dịu dàng.

“Ngoan, rất thoải mái.”

Trong miệng nhẹ dỗ dành, đè đùi Tạ Triều lên ngực anh.

Tạ Triều rầm rì, hai đùi anh đạp đạp vài cái giống con ếch xanh.

“…… Không cần, không cần……”

“Cần.”

Nam nhân nói xong liền hé môi mỏng ngậm vào dương vật đang cương cứng của anh.

Xúc cảm lạnh lẽo bao bọc lấy anh.

Nam nhân vốn là quỷ, người đầy âm khí, tự nhiên không có nhiệt độ ấm áp của người thường, nhưng chính sự lạnh lẽo khác biệt này, cảm giác hưng phấn chưa từng có khiến Tạ Triều run lên.

[Đam Mỹ/Hoàn] Quỷ TriềnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ