Chương 21

165 11 0
                                    

Đỏ rực tựa như ngọn lửa đang bừng cháy khiến người ta say mê mà đắm chìm dẫu biết nó nguy hiểm.

" Taiyo~...."_Tsuki

Taiyo - đây chính là biệt danh nó đặt cho gã, chỉ mình nó và gã biết, chỉ riêng nó mới được gọi.

Nó đã từng nói 

"Taiyo có nghĩa là mặt trời và mày sẽ luôn là mặt trời của tao."

"Còn tao là kẻ ở đằng sau, luôn luôn sát cánh cùng mày như cách mặt trăng nối đuôi sau mặt trời. Nhưng nếu mỗi ngày mày đều khen tao của ngày hôm đó đẹp nhỉ thì sẽ càng tuyệt hơn."

Mặt trăng là Tsuki, mềm mại muốn ôm lấy mặt trời nhưng đuổi theo cách mấy cũng chẳng đến được.

...

" Gọi tên tao đi Taiyo~..."_Tsuki

Nó đặt lấy gã vào trong lòng mình, cánh tay lặng lẽ siết chặt vòng eo rồi vùi cả mặt của mình vào vai của gã. Giọng nói nũng nịu vang lên khiến tâm can người kia ngứa ngáy.

" Tsuki...

Tsuki hôm nay đẹp nhỉ..."_Takemichi

'Trăng hôm nay đẹp nhỉ' là nghĩa của câu 'Tsuki hôm nay đẹp nhỉ' nhưng nếu thực dịch ra nó còn là một nghĩa khác. 

Câu nói giản đơn nói lên tình cảm của gã đối với nó và chắc nó cũng như gã...

" Aaaaaa...thích quá đi mất...

Nhưng nếu thời gian ở bên mày nhiều hơn nữa thì sẽ còn tuyệt hơn..."_Tsuki

" Thời gian...sắp hết rồi sao, Tsuki?"_Takemichi

Giây trước gã với tâm trạng vui sướng khi gặp được nó mà giờ đây đã bần thần cả người.

Miệng vu vơ hỏi lại nó như muốn xác định những câu từ mình vừa nghe.

" Vẫn là biết trước sẽ có kết cục này nhưng tao cũng không ngờ nó lại nhanh đến vậy. 

Taiyo~ thật thì Tsuki muốn mãi ở cạnh Taiyo..."_Tsuki

Gã ngẩn ngơ bó gối ngồi trong lòng nó, vùi cả mặt mình vào hai chân rồi nghe. Môi nhỏ mím chặt lại để không phát ra tiếng thút thít của mình.

" Tôi yêu em, Taiyo.

Thích em

Yêu em

Thương em rất nhiều..."_Tsuki

" Hức..."_Takemichi

" Nhìn tôi đi cưng à, chúng ta sắp phải xa nhau rồi em không muốn nhìn tôi sao?"_Tsuki

Nó đưa tay nâng mặt của gã lên.

Gương mặt ửng đỏ, đôi mắt ngấn nước đỏ hoe, trên gò má vẫn còn vương vấn hai hàng lệ.

Vẻ mặt ủy khuất vô cùng.

Nó lại nhìn xuống môi nhỏ màu đào chẳng nhịn được mà cuối xuống gậm nhấm đôi môi, dùng đầu lưỡi tách hai cánh môi cùng răng ra rồi vào trong khám phá mọi ngóc ngách trong miệng của gã.

Từ nhẹ nhàng cho đến mạnh bạo, nó hút hết mật ngọt trong khoang miệng, mạnh mẽ quấn lấy cái lưỡi nhỏ rụt rè của gã. Cả hai quấn lấy nhau cho tới khi gã hết dưỡng khí mà đập vào lưng nó, đến lúc đó nó mới chịu buông tha cho đôi môi đã bị hôn đến hơi sưng lên kia.

[ Alltake ] Ánh LửaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ