Chương 17_end

4.5K 193 4
                                    

"Anh hai, mau mở cửa phòng ra đi"

Macau đập mạnh vào cửa phòng của hắn, từ ngày hôm ấy hắn luôn tự nhốt mình trong phòng không ăn không uống. Hắn chỉ muốn cậu, chẳng hiểu sao giờ hắn lại có cảm giác lạ lùng như vậy

Yêu, hắn yêu rồi sao? Mỉm cười nhạt nhẽo ngắm mình trước gương. Mày thật thảm hại Vegas à, mày đã đánh mất đi chính ánh sáng của cuộc đời mình, mày là một thằng vô dụng

Tức giận đấm mạnh vào vào chính bản thân mình trong gương, những mảnh vỡ đâm vào da thịt của hắn nhưng hắn lại chẳng cảm thấy đau đớn gì cả. Dòng máu đỏ chảy xuống, hắn mệt mỏi khụy xuống nền nhà lạnh lẽo đưa tay lên tự tát vào mặt mình một cái

Nghe thấy tiếng đổ vỡ trong phòng Macau lo lắng vội vàng đạp cửa xông vào, chạy đến bên ôm lấy người kia

"Anh hai, em xin anh đừng tự làm đau bản thân mình nữa"

Hắn vô cảm nhìn lấy người em trai của mình, đau sao? Nếu hắn tự làm đau mình thì cậu sẽ tha thứ cho hắn đúng không? Nắm lấy đôi bàn tay của nhóc hắn run rẩy lên tiếng

"Macau...anh..yêu...Pete, anh ..muốn..em....ấy"

Nhóc vuốt ve hắn an ủi, không ngờ cậu lại là lý do khiến hắn tự dằn vặt chính bản thân mình trong suốt mấy ngày như vậy. Đây là lần đầu nhóc thấy hắn như thế này, từ trước đến nay dù có việc gì hắn cũng rất bình tĩnh giải quyết và chưa bao giờ hắn hoảng loạn như vậy cả

"Vậy thì anh phải ăn một chút gì đó thì mới có thể gặp P'Pete được"

Hắn khi nghe được gặp cậu liền gật đầu lia lịa, vội vàng đi vào phòng tắm chuẩn bị. Pete, đợi anh nhé...

"Cái gì, nó đòi gặp thằng Pete sao? Tao không cho"

Tankhun hét lớn vào chiếc điện thoại

"Anh cả, coi như em xin anh đó. cho anh hai em gặp P'Pete đi mà"

"Mày có biết vì nó mà Pete của tao xém nữa là nguy hiểm rồi không?"

"Cái gì? Em ấy bị sao? Các người làm gì em ấy?"

Hắn hoảng hốt cướp lấy điện thoại của nhóc hét lên

"Ôi, thằng điên kia mày định dọa chết tao à"

Tankhun lớn tiếng

"Rốt cuộc em ấy bị làm sao? Anh mau nói đi"

Hắn lo lắng hét lên

"Ô hổ mày còn hỏi được cơ à, có biết vì mày mà Pete của tao có ý định tự tử không?"

Hắn đơ người trước lời nói của Tankhun, sao em lại ngốc vậy Pete? Vì tôi mà lại làm những điều dại dột vậy sao. Hắn đưa máy cho Macau rồi vội vàng chạy ra xe phi đến chính gia, bấm thang máy lên phòng cậu. Tankhun đã đợi hắn ở cửa, thấy hắn Pol và Arm vội đứng chắn trước cửa

"Hai cậu đang làm cái gì vậy? Mau cút ra chỗ khác"

Hắn tức giận nhìn hai con người trước mặt, Tankhun đi đến tát cho hắn một cái

"Mày còn to mồm được à, chính mày là người khiến Pete của tao thành ra nông nỗi này"

"Đúng, anh muốn đánh bao nhiêu cũng được nhưng làm ơn cho em gặp Pete có được không?"

[ VegasPete] Màu nước mắtNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ