Chương 39

1.6K 219 34
                                    

🌸🦁🐰🌸

"Ừ."

"Ban ngày ta nghe thấy động tĩnh trong phủ, người đã kêu hạ nhân bắt đầu chuẩn bị rồi sao?"

"Ừ."

"Cũng không cần...... quá long trọng, dù sao ta chỉ là trắc thất, chỉ cần cho nghĩa phụ đủ thể diện là được."

"Ừ."

Thấy Bách Lý Hoằng Nghị có vẻ không hứng thú, Yến Như Châu thật cẩn thận nói: "Công tử, có phải người mệt rồi không?"

"Hôm nay hơi mệt, nghỉ ngơi đi." Nói xong hắn rời khỏi người Yến Như Châu, đến một chỗ khác của bình phong rửa mặt chải đầu thay y phục.

Cau mày, hắn đang cân nhắc, có phải, không nên vội vàng bây giờ, có phải, có thể chờ đến lúc bất đắc dĩ rồi nói không.

Thay áo xong, hắn xốc màn lên trở về giường, Yến Như Châu quy quy củ củ nằm trong chăn, khép mắt, dường như đã ngủ rồi.

Hắn tắt đèn, xốc một góc chăn lên, giống như thường ngày, chỉ nằm xuống bên ngoài giường, cách Yến Như Châu một khoảng có thể chứa được một người ở giữa.

Mỗi ngày đều vậy, hắn quy củ, Yến Như Châu cũng quy củ.

Mà đêm nay trong màn tối, Bách Lý Hoằng Nghị vừa mới nằm xuống, da thịt mềm mại dán lên không hề báo trước.

Ấm áp, mịn màng.

Bách Lý Hoằng Nghị thật sự cả kinh —— Yến Như Châu không mặc gì, y sam từ trong ra ngoài đều cởi.

"Ngươi làm gì?" Trong bóng đêm Bách Lý Hoằng Nghị nắm nắm tay, không chạm vào da thịt lõa lồ của hắn ta.

"Công tử, ta thích chàng, ta muốn cho chàng."

"Vẫn chưa thành hôn, ta không thể đối với ngươi như vậy, điều này không hợp quy củ."

"Công tử......" Bàn tay nhu nhược không xương đã khôi phục độ ấm, theo vạt áo của Bách Lý Hoằng Nghị tiến vào ngực hắn.

Khó khăn đi vào một đầu ngón tay, liền bị Bách Lý Hoằng Nghị bắt lấy một phát, giam trước ngực, không cho hắn ta tiếp tục nữa.

Tiếng thở dốc yếu ớt, không quá đều đều, Yến Như Châu cũng không cố chấp, Bách Lý Hoằng Nghị không cho, hắn ta liền bất động, chỉ tựa đầu vào vai hắn, âm thanh mất mát tột cùng, "Chàng thật sự thích ta sao?"

Hầu kết của Bách Lý Hoằng Nghị trượt một chút, không đáp lại.

Chất lỏng ấm áp chảy xuống từ khóe mắt, thấm ướt lớp y phục của Bách Lý Hoằng Nghị, dường như Yến Như Châu đang lẩm bẩm một mình, "Sao ta lại cảm thấy, chàng nói thích, là đang gạt ta......"

Bây giờ giải quyết sao?

Hay là chờ chuẩn bị xong vẹn toàn đã?

Bách Lý Hoằng Nghị cân nhắc một lát, đưa ra lựa chọn không chắc lắm ——

Hắn chậm rãi thả lỏng lực lòng bàn tay, không giam cầm tay của Yến Như Châu nữa.

Sau đó, cổ tay mảnh khảnh của Yến Như Châu liền quấn lên giống như rắn, xúc cảm quen thuộc lại xa lạ bao vây Bách Lý Hoằng Nghị, một đôi môi cẩn thận, thử thăm dò hôn lên trước ngực hắn, sau đó hướng về phía trước từng chút, hô hấp càng ngày càng gần, hắn ta ủy khuất tìm môi của Bách Lý Hoằng Nghị.

[Bách Thời Khả Lạc] Lạc Dương Hoa Hạ Khách - Cừu Nhỏ Không NgủNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ