Cô cho bọn nhóc chơi cùng ông bà nội đến chiều thì về nhà, Văn Toàn lên phòng tắm rửa cả buổi cô ở ngoài đường nên trên người cô toàn là mồ hôi rất khó chịu. Ngọc Khang và Ngọc Hạo ở phòng khách lại bày tất cả các đồ chơi ra cùng nhau mà nghịch, Tuyết Nhi thì ngồi xem phim hoạt hình.
Văn Toàn tắm xong thì bước xuống lầu, ôi trời cô đang chứng kiến cảnh gì thế này, nhìn hai cậu con trai của mình đang ngồi chơi vui vẻ ở đó còn cô thì tức sôi máu lên, cô chỉ mới dọn dẹp đống đồ chơi đó lúc sáng thôi vậy mà bây giờ Ngọc Khang và Ngọc Hạo lại đổ ra hết.
*Ngọc Khang, Ngọc Hạo mau dọn ngay cho mẹ, có tin mẹ đánh đòn hai đứa không?*Cô lớn tiếng nói, khuôn mặt giận dữ nhìn hai cậu con trai của mình.
*Mẹ cho con chơi một chút đi mà*Ngọc Khang bày khuôn mặt đáng thương ra nhìn cô.
*Không, nhanh lên đừng để mẹ nhắc lần thứ hai, nếu không thì mỗi đứa 5 roi*Cô trừng mắt lên nói, hôm nay cô nhất định phải đánh bọn nhóc này một trận mới được, riết rồi chẳng sợ gì cô cả.
Thím Võ nghe cô đang mắng Ngọc Khang và Ngọc Hạo thì bà đi lên xem tình hình như thế nào còn giải quây cho hai đứa. Thấy thím Võ lên thì hai tiểu bảo mừng rỡ chạy tới ôm chân bà.
*Bác Võ, mẹ muốn đánh Ngọc Khang và Ngọc Hạo, mẹ hết thương hai đứa con rồi*Ngọc Khang mếu máo nói, còn Ngọc Hạo thì gật đầu hùa theo anh mình.
*Ngoan đừng khóc, mẹ sẽ không đánh thiếu gia đâu*Bà nhẹ giọng dỗ dành.
*Thím đừng bênh hai đứa, gần đây hai tên nhóc này chẳng nghe lời con tí nào cả*Cô biết thím lên đây để bênh bọn trẻ nhưng cô cũng chỉ hâm dọa chút thôi.
*Thiếu phu nhân bớt giận, con nít hay nghịch, để lát tôi kêu người dọn là được rồi, thiếu phu nhân đừng đánh, tội nghiệp bọn trẻ*Thím Võ nhẹ nhàng nói.
*Mẹ tha cho anh hai và anh ba đi mà*Tuyết Nhi cũng đi tới ôm đùi cô để nói giúp hai người anh của mình.
*Dẹp hết cho mẹ rồi đi tắm, nhanh lên*
*Dạ*Ngọc Khang và Ngọc Hạo đồng thanh nói.
Đúng lúc anh vừa về tới nhà đã thấy phòng khách bừa bộn, còn cô thì đứng khoanh tay trước ngực khuôn mặt hậm hực nhìn hai cậu con trai đang dọn đồ chơi.
*Bà xã, em lại la con nữa sao?*Anh đi tới ôm cô.
*Ba về rồi, ba xem mẹ muốn đánh chúng con, còn la con nữa*Hai anh em nhìn thấy anh về thì chạy tới ôm anh, Ngọc Hạo mách lẽo với anh.
*Anh nhìn con trai anh đi, lì giống hệt anh, đúng là cha nào con nấy*Cô liếc anh bằng nữa con mắt.
*Bà xã, em đừng vơ đũa cả nắm như vậy, con muốn chơi thì cứ để cho con chơi một chút, rồi lát dọn sau cũng chưa muộn, em suốt ngày không việc gì làm cứ la bọn trẻ*Anh ngồi xuống ôm hai tiểubảo vào lòng, những lời anh nói ra nhưng chẳng để ý gì tới sắc mặt của cô đang nhìn anh như muốn ăn tươi nuốt sống.
BẠN ĐANG ĐỌC
(0309)NGUYỆN YÊU EM CẢ ĐỜI (CV)
Cerita PendekChuyện do mình chuyển ver chưa được sự cho phép của tác giả. Ai không thích thì lướt qua đừng ném đá mình xin cảm ơn. Và là truyện tưởng tượng không phải thật và không có ý xuất phạm đến ai hết. Không thích ngôn thì...