Beomgyu ngồi trên bàn học nhưng em không thể nào tập trung vào bất cứ thứ gì. Taehyun ngồi bên cạnh và điều đó khiến em vô cùng ngại ngùng. Thử nghĩ xem, có người cứ nhìn chằm chằm vào mình thì ai mà không ngượng cho được?
- Sao anh không học đi? Em sẽ ngồi im ở đây, không quậy phá gì anh đâu.
Đó không phải là vấn đề, chẳng lẽ em nói toẹt ra là do hắn cứ nhìn em làm em không học được hay sao? Ngày kiểm tra sắp đến gần rồi nhưng bây giờ chẳng có chữ nào lọt vào đầu em cả, cứ thế này thì rớt môn thật chứ chẳng chơi.
- Em...có thể nào...
"Đừng nhìn anh như vậy nữa được không?"
Taehyun cười cười, có vẻ như hắn hiểu được ý muốn của Beomgyu, liền nhanh chóng đứng dậy rồi đi ra ngoài. Nhìn theo bóng lưng vừa rời đi, Beomgyu bĩu môi, em lườm lườm ra cánh cửa vừa được ai đó đóng lại rồi bắt đầu tập trung vào bài học.
"Đi thật vậy luôn?"
Taehyun để ý căn phòng đối diện phòng của Beomgyu mở cửa, hắn liền vào bên trong xem thử vì bình thường nó bị đóng lại nên hắn cũng không quan tâm lắm. Bước vào bên trong, nhìn mấy bức tranh với cả tá cọ và màu vẽ thì hắn mới biết được là Beongyu cũng rất thích vẽ. Hắn ngồi vào bàn, tay trái cầm cây bút chì lên, xoay bút vài cái trông vô cùng điêu luyện rồi bắt đầu cặm cụi vẽ lên tờ giấy trắng. Chẳng biết là đang vẽ gì nhưng trên gương mặt Taehyun là một nụ cười rất hạnh phúc.
Tầm hai giờ sau, sau khi có thể học hành nghiêm túc thì Beomgyu chạy đi tìm Taehyun. Nhận ra cánh cửa phòng đối diện mở, em liền len lén ngó vào bên trong xem thử. Taehyun đang tập trung vào tờ giấy trước mặt và Beomgyu không ngừng cảm thán sao hắn lại đẹp như vậy. Trước giờ em luôn tự tin với sự đẹp trai của mình, nhưng bây giờ em phải công nhận người kia còn đẹp hơn, sắc sảo hơn nhiều.
- Em...đang làm gì vậy?
Taehyun quay mặt qua đã thấy Beomgyu đứng ở cửa. Hắn liền mang bức tranh mình đang vẽ dở ra khoe với em.
- Anh xem, em vẽ lại hai đứa mình vào đêm trăng tròn tháng trước ấy.
Beomgyu nhìn những nét chì trên tờ giấy, hình ảnh của hai chàng trai đang ngồi trước nhà, trong đó có một người có tai và đuôi mèo hiện rõ trên ấy. Em ngạc nhiên, không ngờ Taehyun lại vẽ đẹp đến như vậy.
- Từ lúc em ở đây thì căn phòng này luôn đóng cửa, sao vậy anh?
- Do anh không có quá nhiều thời gian dành cho việc vẽ nữa. Nhưng mà em vẽ đẹp lắm, anh thật sự thích nét vẽ của em.
Nhờ việc Taehyun bước vào căn phòng này, cả hai đã có thể xem nhau như bạn bè mà thoải mái trò chuyện với nhau. Taehyun kể rằng mình cũng thích vẽ, hồi ở CI mà có thời gian rảnh là hắn sẽ tìm một chỗ đất trống rồi dùng cành cây vẽ lên đó. Beomgyu thì xem việc vẽ vời như là sở thích của mình, lúc nào chán quá thì em sẽ mò qua phòng bên này để thư giãn.
- Có thể vài ngày tới, em sẽ đưa anh Yeonjun về thăm bố mẹ anh ấy.
- Sao lại liều mình như vậy?
BẠN ĐANG ĐỌC
Don't be a cat, be my lover! [SooJun]
Fanfiction"CI là thế giới dành riêng cho một giống loài đặc biệt. Ở thế giới này tồn tại loài người với tai và đuôi mèo... ...Trước giờ vẫn chưa ai ở CI dám khám phá thế giới của người thuần chủng, vì họ tin chắc rằng với cái máu tò mò của người thuần chủng t...