Chương 17

154 16 0
                                    

Châu Cửu Lương đành chịu không biết phải làm sao, vốn cũng không bị thương gì quá lớn, không cần phải bị Mạnh Hạc Đường làm rầm rộ vác đến bệnh viện. Sau khi bác sĩ xử lý vết thương cho Châu Cửu Lương xong thì cậu ngồi bên giường bệnh, chờ trợ lý hoàn thành thủ tục.

''Còn đau không? Đã xảy ra chuyện gì? Em đã đi đâu?''

''Không sao, anh về đi, tối rồi, không còn sớm nữa.'' Châu Cửu Lương không chào đón Mạnh Hạc Đường chút nào, hiện tại cậu chỉ hận không thể khiến Mạnh Hạc Đường biến khỏi mắt mình.

''Chân của em...''

''Tôi không sao, anh về đi.'' Châu Cửu Lương hơi bực bội, đẩy Mạnh Hạc Đường ra.

Ban đầu nhiệm vụ quay phim hôm nay của cậu đã hoàn thành, nhưng cậu rảnh rỗi không có chuyện gì làm là sẽ suy nghĩ lung tung nên dứt khoát đi nói với đạo diễn ngày mai bắt đầu quay trước lịch trình, ai ngờ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, ở bên bờ không biết là cậu đã bị ai đẩy xuống xong, đập vào tảng đá.

Nếu không phải cậu ôm đầu cản lại một chút thì có lẽ đầu của cậu lại phải nở mấy đóa hoa nữa rồi.

Lúc đó sắc trời cũng khá tối nên Châu Cửu Lương cũng không thấy rõ là ai đẩy cậu, chỉ nhớ người đó mặc quần áo màu đen...

''Anh Châu, đi thôi, tôi lấy thuốc rồi.'' Trợ lý cầm thuốc chạy tới.

''Ừm..Cậu lên xe chờ tôi trước đi, tôi muốn nói chuyện với Mạnh tổng vài câu.''

''À...Được...''

Trợ lý vừa đi, vẻ mặt của Châu Cửu Lương cũng không còn dễ chịu nữa, lạnh như băng mà nhìn Mạnh Hạc Đường: ''Rốt cuộc là tôi nói chưa đủ rõ hay là anh nghe không hiểu tiếng Trung Quốc?''

''Em nghe anh nói đã, không phải anh đòi hỏi sự tha thứ của em, anh chỉ đang bù đắp những sai lầm mà anh phạm phải trước đây thôi, xin em, cho anh cơ hội được không?''

''Không cần, tôi nghĩ chắc anh phải biết một chuyện, anh không phải là một người chồng tốt...Càng không phải là...Một người cha tốt.''

''Nhưng anh là Alpha của em!''

''Vậy thì sao? Tôi cũng đâu phải là không phải anh thì không được...''

''Anh biết em đang dùng thuốc ức chế...Nhưng dùng thuốc nhiều quá không tốt với cơ thể...''

''Chẳng lẽ tôi lại đi làm cho cơ thể tốt với anh!?'' Châu Cửu Lương ném chiếc nhẫn trong túi xuống đất, động tác dứt khoát: ''Trước đây tôi cho rằng tôi có thể ở bên anh cả đời, tôi cũng cho rằng tôi nhất định có thể khiến anh hồi tâm chuyển ý, ai ngờ anh cứ lặp đi lặp lại việc trêu đùa vào ranh giới cuối cùng của tôi. Tôi đúng là không xứng với anh, anh là Alpha cao cấp, anh nên tìm một người xứng đôi với anh chứ không phải tôi.''

Mạnh Hạc Đường trơ mắt nhìn Châu Cửu Lương bỏ đi, lại lần nữa bất lực.

Cậu căm thù anh như vậy, xưa nay chưa từng chịu cúi đầu vào lúc mềm yếu nhất.

Đột nhiên anh nhớ tới chiếc nhẫn mà Châu Cửu Lương vứt đi lúc nãy, anh chạy tới nhặt lên, chỉ liếc mắt một cái đã có thể khiến anh ân hận vì ban đầu mình đã sai...

[Đường Lương] Quan hệ hợp tácNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ