Chương 17

2.8K 202 9
                                    

Bà Tae như không tin vào những gì mình nghe được, nhất thời không khống chế được âm lượng.

- "Công khai? Con bị điên à? Cậu ta là ai?" Bà đột nhiên bật dậy khỏi ghế, vừa vỗ ngực vừa hít thở sâu để điều chỉnh tâm trạng rồi mới ngồi xuống.

- "Có phải Apo không?" Thấy Mile không nói lời nào, bà có phần yên tâm.

- Quả nhiên. Mẹ biết ngay là cậu ấy. Mile, con đang nóng vội! Con có biết con đường phía trước của con đang rộng mở. Nếu công khai, nó sẽ trở thành một vết nhơ trong cuộc đời con.

- "Con đường phía trước thế nào con không cần biết, con chỉ biết con đường ấy phải có theo Apo."

- "Mẹ, con yêu em ấy. Cả đời này con chỉ muốn ở bên cạnh em ấy. Con đã bỏ lỡ một lần rồi, con không muốn bỏ lỡ thêm lần thứ hai, nếu không con sẽ hối hận cả đời."

Bà Tae đúng thật là một người thông minh, nghe Mile nói bà liền nhận ra một vấn đề.

- "Lúc trước việc con đi nước ngoài mẹ đã thấy lạ. Vì sao lại nằng nặc phải đi cho được. Con đi là vì cậu ấy?"

- "Dạ."

Mile kể cho bà nghe hết mọi chuyện giữa anh và Apo, tất nhiên anh sẽ nhân cơ hội này thêm mắm dặm muối về việc Apo đã yêu thương lo lắng cho mình như thế nào và mình thì không thể sống thiếu Apo ra sao.

Bà Tae nghe xong thì vô cùng sửng sốt. "Con đã nghĩ kĩ chưa?" Bà không phải là một người  mẹ cổ hủ, ngược lại, vì công việc tiếp xúc với nhiều người nên bà còn dễ dàng chấp nhận chuyện này hơn. Nhưng điều này không có nghĩa là bà sẽ bình tĩnh mà chấp  nhận sự thật là đứa con trai bé nhỏ của bà sắp công khai người yêu là đàn ông.

Các bậc cha mẹ trên thế giới này ai ai cũng muốn những đứa con của mình lựa chọn con đường dễ dàng để đi. Không ai muốn con mình trở thành những đối tượng cho xã hội cười nhạo, cho họ phỉ báng vì không sống theo đúng những "chuẩn mực" mà xã hội áp đặt lên.

- "Theo như con kể thì Apo cũng thật đáng thương. Ây...Thằng nhóc này, lớn rồi mà không có suy nghĩ, toàn làm khổ con nhà người ta."

Thấy thái độ của mẹ đã thoải mái hơn, Mile nắm bắt cơ hội: "Vậy nên con không thể từ bỏ em ấy được. Em ấy là cuộc sống của con. Mẹ, mẹ phải đứng về phía con mà đi thuyết phục bố."

Bà Tae quay sang đánh Mile một cái thật mạnh: "Nhóc con, lúc nào cũng chỉ biết gây phiền phức cho bà già này. Đừng có cười, mẹ không có hứa đâu. Để mẹ suy nghĩ." Nói xong liền xoa xoa mấy vòng chỗ thái dương.

Mile lập tức cầu xin: "Mẹ, xin mẹ hãy giúp con!"

Nếu như có mẹ giúp thì vấn đề này dễ giải quyết hơn nhiều!

Đêm đó, Mile ở lại nhà bố mẹ ngủ. Vì Apo không ở nhà, căn nhà ấy trở nên lạnh lẽo. Mile không thể chịu đựng được sự trống trải này.

[Trans] MileApo Session2Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ