10. Bắt đầu cuộc sống mới

1.4K 145 19
                                    



Cậu mất cả một ngày mới kiếm được chỗ dừng chân và cũng dành dụm cho mình một số tiền nhỏ đủ để có thể lo cho Venice khi sinh ra nhưng nếu cứ dùng mãi thì cũng sẽ hết nên phải nhanh chóng kiếm việc gì đó làm thôi. Chật vật lặn lội khắp nơi nhưng ở trung tâm thành phố nhịp sống quá đắt với cậu , thiết nghĩ ở phía xa ngoài rìa chắc sẽ có vài khu chung cư cũ kỹ nên Pete đã đi đến đó.

Dừng lại ngồi nghỉ mệt bên bệ đá ven đường, tay chân nhứt mỏi dùng tay đấm bóp cho bớt đau một chút. Ánh mắt cứ thẩn thờ, cậu khóc đến sưng đỏ cả hai bên hốc mắt, khoảnh khắc thoát ra khỏi ngôi nhà đó cũng chính là lúc cậu đau khổ nhất. Đau nhưng cũng cố chịu đựng, thà đau đớn trong tâm chứ không thể để anh và con người kia coi thường ngược đãi nữa.

" Từ nay em cứ sống ở đây với anh, anh sẽ bảo vệ em và con! "

" Pete, trời sắp mưa em không nên ở ngoài sẽ không tốt cho thai nhi!"

" Sau này con mình sẽ là Venice, sẽ cùng anh và em sống đến cuối đời!"

Tiếng cười hạnh phúc ngày đó lại ùa về trong suy nghĩ của tôi lần nữa, tôi chìm đắm trong ánh sáng màu hồng kia mà vô thức cười chua xót, nước mắt lại cứ rơi không thể kiềm được. Bây giờ tôi cứ như một người điên, tôi không biết mình phải nên làm như thế nào.

- Ba con mình sẽ đến đây ở nhé...tuy hơi không đẹp như nhà ba lớn..nhưng sẽ tốt cho con Venice.

Pete đứng dậy rồi từ từ đi về phía chung cư trước mặt rồi mau chóng thuê phòng và ở tạm đó đợi khi có điều kiện cậu sẽ tính tiếp.

*cạch*

Pete đảo mắt một vòng xem xét.

- " Bên trong cũ hơn mình nghĩ, nhưng dọn dẹp một chút sẽ ổn thôi...Venice phải để con chịu khổ rồi, cứ nghĩ sẽ lo được cho con đầy đủ, nếu biết trước như vậy...ba sẽ không để ba lớn làm khổ con như vậy...xin lỗi con."

Pete cũng không đem nhiều đồ gì nhiều, chỉ có một túi lớn với vài ba món linh tinh nên căn phòng cũng hơi trống một chút.

- Haizz cuối cùng cũng xong!_Pete toàn mồ hôi nhễ nhại miệng cười nhẹ cho sự mở đầu với cuộc sống gà trống nuôi con.

- Đã 8h rồi, phải mau ăn gì đó có lẽ Venice đói rồi!

Lục lọi trong tủ lạnh nhưng chẳng thấy gì có thể ăn được nên đành phải ra siêu thị gần đó mua chút gì về nấu, buồn thì buồn nhưng sức khoẻ vẫn trên hết.

Mọi thứ ở đây đều cũ kỹ, đến cái thang máy vì quá cũ nên cậu cũng không dám đi vì sợ sẽ mắc kẹt lại không có ai giúp nên đành đi bộ vậy dù gì cũng không lâu lắm chỉ bốn tầng.

- Em mới chuyển đến đây sao?_ Tiếng nói của người đàn ông đi phía sau cậu vọng lên, chắc vì thấy cậu mới chuyển đến nên hỏi thăm.

- A chào anh! Tôi vừa đến lúc chiều nay...hì_Cậu ngại ngùng gãi đầu.

- Ồ vậy hả, ưm thế em sống với chồng em ở đây hả?

- Dạ...không, em ở đây một mình...

- À..
Anh chàng kia cảm thấy như mình đang nhiều chuyện về cuộc sống của người mới chuyển đến này nên cũng không hỏi vấn đề đó nữa.

 [VegasPete] Chết TâmNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ