Trong phòng lúc này không được bật đèn khiến cho cả căn phòng chìm vào bóng tối, thứ ánh sáng duy nhất ở đây chỉ là ánh đèn đường rọi vào. Ở một góc phòng, một thân hình nhỏ bé đang ngồi cuộn mình ôm lấy chính bản thân mình, đầu cậu bé gác lên đầu gồi nhìn ra theo phía ánh sáng được chiếu vào phòng mình.
Nhìn kĩ lại thì còn ai ngoài Takemichi, sau trận ho ra nhưng cánh hoa thì em đã gần như cạn kiệt sức lực.
Takemichi ngồi ngẫn ngơ tính lại những ngày tháng còn lại của bản thân mình, đã qua 6 tháng kể từ ngày em ở phòng khám, vậy là bản thân em chỉ còn lại nữa năm.
Lúc này đây, em cảm thấy có lỗi với mẹ và Machiko rất nhiều vì đã lựa chọn bỏ rơi họ, nhưng em mong mẹ và Machiko hay hiểu cho sự ích kỷ của bản thân em.
Takemichi cứ ngồi như vậy cho đến khi nghe thấy tiếng xe moto của Machiko, em cầm điện thoại lên xem giờ, vậy mà đã là 2h sáng rồi. Takemichi sợ Machiko lo lắng nên em đã nhẹ nhàng lên giường rồi nhắm mắt giả vờ ngủ.
Sau một lúc thì Takemichi cảm nhận được có người đang lén lút bước vào phòng mình khiến em căng thẳng nhưng vẫn kiềm nén bản thân mình bật dậy, sau khi ngửi được mùi hương quen thuộc thì cơ thể em mới thả lỏng ra.
Là mùi hương của Machiko, do cậu rất thích ôm em nên em đã rất quen thuộc với mùi này và nó cũng rất dễ chịu đối với em.
Machiko nhẹ nhàng tiến đến giường của Takemichi xem anh trai mình ngủ chưa, khi đã xác nhận em đã ngủ say thì cậu mới lén lút đặt lên trán em một nụ hôn rồi thì thầm
'Ngủ ngon nha, anh trai của em.'.Rồi cậu lại nhẹ nhàng đi ra khỏi phòng em sợ lại đánh thức em, nhưng khi Machiko vửa đóng cửa phòng Takemichi lại thì mắt của em cũng mở ra, em mĩm cười rồi cùng thì thầm đáp lại lời cậu
'Ngủ ngon, Machiko của anh.'.Khi những ánh nắng đầu tiên len lõi vào trong phòng, chiếu lên một thân hình nhỏ nhắn trên giường, những ánh nắng trói chang khiến Takemichi phải nhăn mặt mà trùm kín mền che đi mặt mình. Ngay lúc em định đánh thêm giấc nữa thì cửa phòng em vang lên tiếng mở cửa kèm theo tiếng bước chân dồn dập, dừng ngay ở giường của em.
Khi Takemichi chưa kịp chuẩn bị tinh thần gì thì một lực kéo mạnh chiếc mền đang bảo vệ em khỏi những ánh nắng đáng ghét, cùng với giọng nói chói tai của Machiko lúc gọi giường em.
"TAKEMICHI, DẬY THÔI NÀO ANH TRAI LƯỜI BIẾNG CỦA EM."- Machiko hét lớn để gọi Takemichi.Cậu hiểu rõ cái tính bám giường của anh trai hơn bất kì ai, lúc mới đầu, Machiko còn nhẹ nhàng từ tốn với Takemichi, nhưng sau đó cậu nhận ra rằng, để gọi được Takemichi dậy thì cần dùng bạo lực âm thanh với anh ấy.
"Anh không dậy là em hát bài ca buổi sáng cho anh nghe liền đó, Takemichi."- Machiko thấy Takemichi vẫn kiên cường ôm lấy gối thì liền dùng tuyệt chiêu của bản thân mình nghĩ ra.
Đúng như dự đoana của cậu, khi nghe thấy lời này, Takemichi liền ngồi bật dậy, ánh mắt không còn chút nào là buồn ngủ.
"Anh dậy rồi, anh dậy rồi đây. Em đừng có mở liveshow ở đây."- Takemichi nhanh chóng đáp lại Machiko phòng ngừa cậu chàng nổi hứng lên mở show âm nhạc miễn phí tại phòng em.
YOU ARE READING
[AllTake] Hanahaki.
Fanfictiontên truyện: [AllTake] Hanahaki. tác giả: Kira thể loại: Ngược tâm, Boylove, Fanfic, Harem.... Bắt đầu: 27.11.21 Kết thúc:?????? WARNING: OOC văn án: Em đang bị bệnh, một căn bệnh kì lạ, nhưng nó lại là chứng minh tình yêu của em đối với họ. Những rễ...