chương 4

2.4K 40 1
                                    

Dùng mắt ȶᏂασ tiểu hoàng đế, gãi huyệŧ bằng long ỷ, dùng vú dâʍ kẹp ©ôи ŧᏂịt̠, mút cặc đến tận yết hầu, ȶᏂασ huyệŧ nhỏ, tưới nước huyệŧ khắp đại điện, ȶᏂασ hoàng đế về đến tẩm cung.

Từ ngày hôm đó đến giờ, Vương Nhất Bác bắt đầu chìm đắm trong sinh hoạt dâʍ ɭσạи, hai lỗ huyệŧ mỗi ngày đều bị ȶᏂασ nát, chim nhỏ chỉ bắn được một chút tϊиᏂ ɖϊ©h͙ loãng.

Hai người quyền cao chức trọng, dâʍ ɭσạи đâm chọc cả ngày lẫn đêm, các ngự y trong cung đều dốc sức chế thuốc, không chỉ uống thuốc bổ, mỗi ngày Tiêu Chiến đều kéo Vương Nhất Bác đi luyện võ.

Hôm nay, Vương Nhất Bác lại có chút không vui, cả ngày trời Tiêu Chiến đều không đút cặc bự cho y ăn, mặc cho Vương Nhất Bác có lẳиɠ ɭơ quyến rũ đến mức nào cũng đều không có tác dụng, thậm chí là ma sát cặc bự đến cứng rắn, nam nhân cũng lảng tránh đi.

Vương Nhất Bác cuối cùng thẹn thùng bật khóc, đuôi mắt đỏ ửng, chạy đi mất, chỉ là nước mắt cùng nước huyệŧ cứ luôn phun ra ào ạt.

Mặt trời mới nhô lên, còn chưa sáng hẳn, Vương Nhất Bác đã tỉnh dậy, y cố tình dậy trước Tiêu Chiến, cả đoạn đường nụng nịu hờn dỗi, đến lúc lâm triều, nhìn thấy Tiêu Chiến, khuôn mặt nhỏ xinh càng thêm giận dữ.

Vương Nhất Bác mơ màng không biết triều thần đang bàn luận điều gì, chỉ cảm thấy cơ thể ngứa ngáy, giống như đã lâu không tắm rửa, nhưng vậy cũng không đúng, rõ ràng y mỗi ngày đều tắm rửa sạch sẽ.

Y ở trên long ỷ đứng ngồi không yên, chỉ cảm thấy hai lỗ huyệŧ dâʍ được long ỷ cọ vào thật thích, "A..." Vương Nhất Bác vội vàng khép kín miệng, vừa rồi cọ xát quá mạnh, gãi huyệŧ non rất sướng, khiến Vương Nhất Bác cảm giác như mình sắp cao trào.

Vương Nhất Bác thật vất vả mới có thể nhìn xuống phía dưới, may sao các triều thần đang tranh luận sôi nổi, chưa có ai chú ý đến dáng vẻ nứиɠ tình của y, tầm mắt vô tình di chuyển, liền thấy ánh mắt hoàng huynh đang nhìn y thâm sâu kì quái, thấy y nhìn tới, hắn liền mở miệng dùng khẩu hình gọi y là đĩ dâʍ.

Thân thể Vương Nhất Bác ngay lập tức vặn vẹo, trong huyệŧ dâʍ có lửa dục ập tới, y sắp không nhịn được. Thật sự rất thèm cặc...Ưm, huyệŧ non đã một ngày một đêm không được ăn cặc bự, rõ ràng trước kia y không có dâʍ như vậy, đều do con cặc của hoàng huynh quá lớn, thật sự quá ngon, mới đem y thao thành bộ dạng như vậy, đĩ dâm thèm cặc lắm...ưm ...

Y tò mò cặc bự của hoàng huynh đang có dáng vẻ gì, nhìn thấy y dâʍ đãиɠ đến thế, hoàng huynh cũng sẽ cương lên sao, ngay tại thời điểm lâm triều, ở nơi tất cả mọi người không nhìn thấy, con cặc bự sẽ rỉ nước, nhô lên khỏi y phục mà cứng rắn phát đau.

Hoàng huynh nhất định sẽ để y mặc long bào, quỳ trên mặt đất mút tϊиᏂ ɖϊ©h͙ ra cho hắn, để đầu lưỡi mềm mại mập mạp liếʍ ɭáρ cặc bự, ăn luôn cả hai hòn dái nặng trĩu tϊиᏂ ŧяùиɠ, hoàng huynh ắt hẳn sẽ rất vui mà khen thưởng y: "Bé cưng đĩ thõa."

Ưm, hoàng huynh, vú Bác nhi thật ngứa, rất muốn hoàng huynh đến ȶᏂασ, bóp nặn, ȶᏂασ đến sữa dâʍ tràn trề, phun cho long bào ướt đẫm...

(zsww) (Chiến Bác) (Cao H) Hoàng Huynh! Thao Ta ĐiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ