Chương 10

1K 130 4
                                    

🌸🦁🐰🌸

Lần này Thấu Cốt Thanh phát tác kịch liệt hơn, hơn phân nửa là vì chưởng tức giận vừa rồi kia của hắn, dùng chín thành chín công lực.

(Cửu thành cửu 九成九: 99%)

Ngôn Băng Vân vẫn đang hôn mê trên giường, rút thanh chủy thủ kia ra mất quá nhiều máu, khiến Tạ Doãn cũng nghi ngờ liệu y có thể tỉnh lại hay không. Là ngự y nhiều lần bảo đảm người không quá đáng ngại, mới làm hắn hơi yên lòng.

Vì chống đỡ hàn khí thực cốt này, Tạ Doãn để chậu than trong phòng rồi ép mình phải tĩnh tâm, lấy nghiên mực mài mực, muốn đề bút viết chữ trước án.

Lại thấy dưới nghiên mực đè một góc phong thư, chữ viết bên trên không phải là Ngôn Băng Vân thì còn là ai.

"Hàn cảnh tranh vanh tuế dĩ thâm, thùy tri thanh đạm diệc đăng lâm.
Canh ức đế hương thiên vạn thụ, khách vị do hữu tử đài sinh."

Đăng lâm đế vị.

Đây là kế hoạch chính mà Ngôn Băng Vân trù tính.

Tạ Doãn chỉ cảm thấy một luồng ấm áp nóng bỏng đột nhiên nảy lên trong lòng trong họng, quay đầu lại nhìn Ngôn Băng Vân trên giường vẫn đang ngủ say, trong giấc mộng vẫn khẽ cau mày.

Chính là người hình dáng gầy yếu, thân phận tôn quý, trung tâm mạng lưới tình báo của Nam Khánh ở Bắc Tề này, lại lần đầu tiên kháng mệnh vì Tạ tam hắn thọ mệnh không còn bao lâu nữa, thậm chí không tiếc phản bội.

Hôm nay đến Thiên Hương Lâu, chắc chắn y cho rằng mình có đi mà không có về, mới để chữ lại trước, để Tạ Doãn hiểu tâm ý mà y làm như vậy.

Dưới bề ngoài lạnh như băng của y, là dung nham nóng chảy tuôn trào.

Tạ tam ta có tài đức gì, mà có được người xả thân bảo vệ này.

---------

Lúc nửa đêm, Ngôn Băng Vân tỉnh dậy, Tạ Doãn đang nắm tay y nằm bên giường, cũng tỉnh theo. Ngôn Băng Vân hơi mất tự nhiên nên rút tay ra khỏi tay hắn, Tạ Doãn lại đuổi theo nắm. Lặp lại hai lần, Ngôn Băng Vân bất đắc dĩ: "Đoan Vương điện hạ......"

Tạ Doãn nói: "Có khá hơn không."

Ngôn Băng Vân lắc đầu rồi gật đầu, nói: "Không quá đáng ngại."

Tạ Doãn nói: "Lần này ngươi trả lại ơn ta cứu ngươi nhanh như vậy sao."

Ngôn Băng Vân nói: "Thanh toán xong, rất tốt."

Tạ Doãn nói: "Cái gì mà thanh toán xong, ngươi vẫn nợ ta."

Ngôn Băng Vân nói: "Nợ ngươi cái gì."

Tạ Doãn nói: "Vừa rồi Thấu Cốt Thanh phát tác......"

Dường như Ngôn Băng Vân nhớ đến tình cảnh giải độc lần trước, sắc mặt tái nhợt cũng nổi lên chút hồng. "Nào có đạo lý ngươi phát tác một lần thì ta liền giúp ngươi giải một lần chứ......"

Tạ Doãn nói: "Ngươi đã gả cho ta, đã là người của ta. Ta cũng không thể tìm người khác giải cho."

Ngôn Băng Vân nói: "Điện hạ thích tìm ai thì tìm, liên quan gì ta chứ."

[Doãn Hứa Phát Ngôn] Giang Sơn Vi Sính - Thiên Bách Hóa NhấtNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ