8

2K 125 98
                                    

Last Christmas
The gave you my ass
but the very next day
you fuck my best friend
This year
Im fucking your dad🥰🥰
Im also fucking your Cousin🥰🙏.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
_______________________

Sau khi gã đi thì Yeonjun dùng ngày sinh của mình để mở máy, thật sự là mở được. Và cả hình nền cũng làm em bất ngờ, là tấm hình em gửi cho gã hôm hẹn gặp mặt, mới gặp vài ngày mà gã cho em hơi bị nhiều bất ngờ.

"Chú ơi! Em tải game được không ạ? Khụ...khụ" em vẫn nhìn vào điện thoại, miệng thì hét lớn, vừa hét xong em họ sặc sụa do tối qua rên tới đau họng.

"Này em có sao không? Uống nước đi này." gã nghe tiếng gọi thì chạy ra, thấy em ho liền rót cho em một cốc nước.

"Em gọi hỏi chú là em có thể tải game không." em sau khi uống hết nước thì liền trả lời, sợ bản thân bị gã mắng.

"Em muốn làm sao cũng được hết, cứ thoải mái như nó là của em vậy, tôi không mắng hay gì cả, chỉ cần em giữ sức khỏe của bản thân là được, chỉ cần em vui và khỏe mạnh là được rồi, hiểu không?" gã nắm lấy tay em, xoa đều những ngón tay nhỏ xinh đẹp.

"Dạ, em xin lỗi..." em cúi đầu, môi chu ra thủ thỉ.

"Thôi được rồi, ở đây chơi đi, tôi đi ra ngoài mua đồ về nấu buổi sáng, nhà chỉ còn có hai con tôm hùm thôi, chả đủ chất cho em gì cả, ở nhà ngoan nghe chưa." gã xoa đầu em rồi khoác áo đi ra ngoài, bây giờ cũng còn sớm nên gã sẽ về nhanh thôi.

Đã được gã cho phép, em liền tải game về chơi. Một lúc thấy chán thì lại lên tìm truyện mà đọc, đọc truyện xong lại chán quá nên quyết định không chơi nữa. Nằm chán nãn một lúc thì em thấy cái tivi lớn ngay trước mắt, từ lúc đến đây em không quan sát nhiều nên cũng quên luôn sự hiện diện của nó.

"Cái TV này, mở như thế nào ta?" em lò mò một hồi, đột nhiên làm rơi cái điều khiển, định nhặt ai ngờ lại đạp bể luôn cả cái điều khiển.

"Junie à, tôi về rồi đây!" gã bây giờ đã mua đồ về, việc này càng khiến em sợ hơn, gã có đánh hay mắng em không đây.

"Chết mình rồi, làm sao đây, chú ấy sẽ đuổi mình mất." em luốn cuốn thu dọn những mảnh bị bể của cái điều khiển mà quên luôn cả việc khi đạp lên nó điều khiến bàn chân mình đã bị những mảnh vỡ đâm vào chảy máu.

"Junie à em..." vừa nhìn vào cửa chưa kịp nói hết câu gã đã thấy em ngồi xếp bằng, nhặt những mảnh vỡ với cái chân vẫn đang chảy từng giọt máu.

"Chú...chú về rồi ạ..." em giật mình nói chuyện lấp bấp, mắt em đỏ hoe sợ  gã sẽ giận dữ mà đuổi mình đi, nếu gã đuổi đi thì em sẽ lại phải sống một cách khó khắn như trước, không được đi học, bị ghét bỏ, bị chê cười, em không muốn, không muốn!

Ngoài sự sợ sệt của em, thì có cả sự hốt hoảng của gã. Soobin mặc kệ cái điều khiển bị hư, chạy đến bế em chạy vọt lên phòng. Em vẫn không hiểu chuyện gì, chỉ biết nhắm mắt nằm yên vì bây giờ chỉ có hai trường hợp có thể xảy ra, một là em bị đuổi, hai là em được ở lại.

"Sao chân em lại thành ra thế này?" gã đặt em xuống giường hỏi, tay thì lôi từ dưới giường ra cái hợp sơ cứu.

"Em...em..." em lấp bấp mở miệng, gã là đang quan tâm em sao?

[SOOJUN HOÀN]Sugar DaddyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ