Chương 13

3.7K 186 19
                                    

editor: M.

1.

Cố Khởi Sơn nắm lấy thành bồn rửa tay, ngón tay quắp lại căng cứng.

Tôi đè cậu ta ra trêu chọc một hồi, cậu ta bắt đầu run rẩy, giống như lạnh cóng, lại giống như bị đau.

Hay là nói, đang tức giận?

Tôi giữ chặt lấy cổ tay cậu ta, xoa nhẹ phần xương nhô lên, rồi chậm rãi lướt lên trên, mu bàn tay, kẽ ngón tay.

Sau đó từ từ bao phủ, nắm lấy, đan chặt.

Cố Khởi Sơn giãy giụa vài lần, như thể muốn rút ra.

Tôi giữ cổ tay cậu ta, nóng hổi đâm sâu vào, miệng nhỏ bên ngoài kia siết tôi vừa đau vừa sảng khoái, vách ruột co rút không ngừng, không cách nào hình dung nổi sự mềm mại, nóng bỏng, trơn trượt cứ khiến cho con người ta ngứa ngáy này.

Trong lòng ngứa, cặc bự cũng ngứa.

Ôm lấy thắt lưng cậu ta đâm thọc, nhất định phải chà xát thêm vài cái vào cái miệng nhỏ sưng đỏ kia mới có thể giảm bớt cơn ngứa.

Động tác ra vào mạnh mẽ, chợt nghe thấy tiếng người này dồn dập thở hắt, da thịt sau lưng Cố Khởi Sơn đều gồng căng lên, xương bả vai cùng với cột sống nhô lên rõ ràng, phủ lên một tầng mồ hôi mỏng.

Tôi có chút hưng phấn.

2.

Nghe được tiếng rên khó nhịn của Cố Khởi Sơn, tôi thấy có chút hưng phấn, tia lửa ở trong lồng ngực bùng lên, thiêu đốt đến bụng dưới.

Người này nhẫn nhịn quá giỏi, cứ nhịn đi, kìm chặt vào. Nhưng như vậy mới vui.

Trước khi ăn sạch thì phải làm cho cậu ta nghĩ...

Chơi cậu ta đến chết.

3.

Thay đổi động tác.

Cố Khởi Sơn bị tôi thúc mạnh đến nổi điếng người, bình sữa tắm không vặn nắp bị đụng phải, "keng" một tiếng, đó là âm thanh thứ ba trong phòng tắm ngoại trừ tiếng rên rỉ thở dốc cùng tiếng da thịt va chạm phát ra.

"Đau à? Đau sao không nói?" Tôi sờ vết cắn trên vai và cổ cậu ta, cười nói: "Cậu nói ra, tôi chắc chắn càng ra sức một chút..."

Cố Khởi Sơn nhíu mày, mắt cũng khép hờ, mí mắt run rẩy dữ dội, hơi nước trong phòng tắm đọng lại bên trên.

Có lẽ là thực sự không chịu nổi nữa, bởi vì tôi cũng không quan tâm nhiều đến cậu ta, mỗi lần đều thúc vào chỗ sâu nhất. Cố Khởi Sơn kêu lên một tiếng đau đớn, cầu xin tôi: "...Nhẹ một chút, đừng mà..."

Cặc bự bị mút chặt, tôi ngửi mùi hương bên gáy cậu ta, ghì chặt lấy cậu, đụ mạnh khiến tiếng rên rỉ của cậu trở nên ngắc ngứ rời rạc, lời cầu xin tha thứ biến thành tiếng chửi thề trầm thấp gằn sâu nơi cổ họng.

Cố Khởi Sơn đặt tay lên bụng dưới của tôi, dùng sức đẩy ra: "Ngụy Tắc anh mẹ nó chính là đồ súc sinh... Á..."

Người này chỗ nào cũng dùng được tốt. Cái miệng nhỏ ở phía dưới bị chịch đến sưng đỏ vừa nóng vừa mềm, vừa khít vừa mút, khiến đầu óc tôi như muốn nổ tung.

Sau khi phát hiện bí mật của trùm trườngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ