Chương 13

74 8 0
                                    


---------------------

Khu quân sự lấp ló lấp ló từ xa, Fluke tiếc nuối ngồi dậy vuốt tóc mái bù xù của mình:

"Nhưng em vẫn quên chưa hỏi, nếu hôm nay em không đến thì ngài sẽ để mình bị bắt sao?"

Động tác cởi áo khoác của Ohm hơi dừng lại, hắn đưa vén một lọn tóc vểnh lên của Fluke: "Ta đã tính qua việc nếu mình không may bị phát hiện, sau đó thì như em thấy đó."

"Ngài biết trước nên đã chuẩn bị sẵn kế hoạch khác sao?"

Ohm không dấu diếm gật đầu, thân là thượng tướng hắn quậy đục ở sở nội các, đứng ở vị trí này luôn phải quan sát tính toán từng li từng tí. Nếu cả thánh địa ngọc ngà mà sĩ quan tuần tra canh gác ông bố của thượng tá Jan còn cài người vào được thì sao hắn lại không thể chứ, nhóc con không đến thì bên phụ trách canh cổng thánh địa sẽ ra mặt giải vây cho hắn.
Chỉ là hắn không ngờ người cứu hắn một màn này là nhóc con của mình, hắn nhéo đầu mũi Fluke xong rồi nói:

"Nhưng mà ta cảm thấy mấy kế hoạch đó đều không bằng có hoàng tử tới giúp cho ta."

Nghe được câu khen ngợi từ Ohm nhóc con reo lên cặp mắt lóe sáng hệt như đèn pha: "Thật ạ?"

"Chứ sao nữa, hoàng tử của ta là cỏ may mắn đó. Ta nói đâu có sai."

Gương mặt Ohm không nỡ trước dáng vẻ trẻ con nũng nịu của nhóc con, hắn xoa đầu cậu giây sau lại hắng giọng đầy nghiêm khắc cảnh cáo bạn nhỏ:

"Em làm việc gì thì ta cũng biết hết đó, hãy là công dân làm việc có nguyên tắc, sống trung thực không gian dối, luôn luôn chăm chỉ để góp phần xây dựng đế quốc ngày một tốt hơn. Nếu em dám phạm, em cũng biết hình phạt của mình là gì rồi ha."

Vừa nói Ohm vừa híp mắt cả khuôn mặt hắn thiếu điều dán đầy chữ xảo quyệt lên trên.

Ba câu trên chính là châm ngôn sống của toàn bộ quân đội của đế quốc, Fluke đã nghe đi nghe lại ba điều này đến mòn cả lỗ tai, mỗi lần Ohm nhắc tới chính là răn đe cậu không được phép phá phách. Và đúng thật là hắn chưa bao giờ nói đùa, những lần cậu cố chấp muốn phản nghịch với hắn thì hắn sẽ đánh cậu cơ mà đánh thì thôi, hắn đánh mông cậu!

Fluke đen mặt ngay tức khắc, bàn tay của cậu đã cầm bút chép phạt trên dưới hơn ngàn lần cậu miễn cưỡng gật đầu mặt mày phút sau như chú hamster bị nhúng nước.

Cậu lớn như vậy rồi ngài thượng tướng dạy dỗ cậu thì chỉ đem ba nguyên tắc sống của quân đội để dọa dẫm cậu, đến mức bây giờ hắn vẫn làm như thế.

"Ngài thượng tướng." Fluke bặm môi - "Em, em năm nay, em hai mươi rồi đó."

Nói rồi cậu nhích tới gần cửa xe khi Ohm đã bước xuống, mấy ngón tay nhỏ nhắn trắng như bột níu áo hắn. Sau đó cậu thấy thượng tướng đứng im thì tưởng rằng mình cản trở ngài nên thả tay ra, xém chút cậu quên ở đây là khu quân sự, an ninh ở chỗ này rất nghiêm ngặt. Nhưng cậu không hề biết Ohm im lặng là vì câu nói cậu đã hai mươi tuổi.

Đến lúc vào lại bên trong chỗ tập huấn Ohm đầu óc Ohm vẫn chưa hết văng vẳng câu nói của Fluke, hắn thở hắt ra chống tay hai bên suýt xoa:

[OhmFluke] Ngọc Quý Nhà Thượng Tướng Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ