BE - 2

8 1 0
                                    

Cho đến tuổi ấy, chưa bao giờ Akiko thực sự biết cách chăm sóc ai đó ngoài băng bó những vết thương nhẹ từ các cuộc chiến mà em cho rằng ngu ngốc. Nhưng lần này tổn thương của Hanma dĩ nhiên không tầm thường, họ chỉ có thể cảm ơn số tiền tiết kiệm từ năm trước đó đủ để chi trả mọi khoản điều trị cũng như không cần phải dè sẻn trong sinh hoạt hàng ngày. Điều duy nhất em cần bận tâm là mỗi ngày ở bên người luôn hoang mang lo âu kia.

"Trên đời này anh tự tin nhất là tầm nhìn của bản thân, có thể giúp anh tránh mọi đòn đánh và hạ gục đối thủ dễ dàng. Bây giờ thì không bao giờ lấy lại được nữa rồi."

"Sao lại cứ nói chuyện này vào giờ ăn thế, Shuuji-kun?" Akiko không có ý mỉa mai hay bực bội gì, đôi mắt xám chỉ ánh lên vẻ thắc mắc. "Nghe bảo trên thế giới thì người bình thường sẽ khôi phục phản xạ sau khoảng nửa năm đến một năm, anh đừng lo lắng quá."

"Với mày mọi việc lúc nào chẳng nhẹ nhàng..."

"Em không hề coi thường nỗi đau của anh đâu, anh phải biết chuyện ấy nhé. Tuy rằng em không đồng cảm được nhưng em hiểu rằng anh đang khó chịu lẫn đau khổ."

"Thế... Thế tại sao khi đó không để anh chết đi?!"

Chiếc thìa nhựa cứng bị hắt xuống sàn tạo ra tiếng kêu inh tai, Akiko nhìn theo nó thay vì đối diện với người đang nổi cơn giận dữ. Em chậm rãi nhặt lên như để chờ Hanma hít thở vài hơi rồi mới nói tiếp.

"Sao anh nghĩ là em sẽ sống sót được nếu không có anh?"

"Mày chỉ cần bám đuôi mấy thằng đấy là xong thôi mà. Anh thừa hiểu mày giỏi những trò đó ra sao."

"Em thấy buồn cười vì cả anh và Tetta-kun rõ ràng đều coi thường mức độ nguy hiểm của người trong Tenjiku đấy. Em chỉ nghĩ đơn giản thế này, bản thân em chịu đau rất kém nên không dại gì đẩy mình vào hoàn cảnh hiểm nguy. Sự hắc ám từ họ có thể xé xác em bất cứ lúc nào nên em cần Shuuji-kun ở bên cạnh mình."

"Sau cùng vẫn là sự ích kỷ của mày thôi..."

Akiko gật đầu ngay lập tức: "Có lẽ thế. Nhưng em cũng đã làm điều tốt cho anh thật mà. Mất mạng chỉ vì thái độ của một thằng ranh con không phải quá nhàm chán à?"

Điều đó không sai. Hoặc chăng chẳng có gì sai hay đúng ở đây cả.

===

Mùa hè chưa gì đã tới trong thời gian Hanma còn đang hồi phục một cách chậm chạp, Akiko cũng không thể ngày ngày chỉ ở bên hắn, em cấp thiết cần phải hòa nhập vào Tenjiku nếu muốn sống tốt. Họ không giống băng đảng thiếu niên phổ biến ở Kanto, với những người đứng đầu đã đến tuổi trưởng thành thì việc gì cũng đi theo chiều hướng khác những bang bình thường.

Việc diễn ra hàng ngày chính là đi học ở một ngôi trường có hình thức free school rất lạ lẫm. Ban đầu Akiko thực sự đã lo lắng vì em ghét phải tương tác với những đứa trẻ cùng tuổi nhưng ở đây chỉ cần học những môn mình cho là hữu dụng, cũng không có bất cứ hoạt động tập thể nào. Quả là môi trường tuyệt vời để trau dồi bản thân. Cái đầu xuất sắc đến quái dị của cô bé 12 tuổi sau khi rèn luyện thì được dùng ngay vào những công việc ở Tenjiku đang cần hỗ trợ về kinh doanh. Họ chủ yếu có nguồn để cho vay nặng lãi, thu phí bảo kê khu vực và bán vũ lực cho tầng lớp giàu có. Thực chất mảng nào Akiko cũng từng có kinh nghiệm với Moebius, với Tenjiku chỉ là tầm cỡ lớn hơn.

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Dec 28, 2022 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

[TR fanfiction] Seasonal {Hanma & OC}Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ