[Edit/Hàng Vũ] Đắm chìm trong dịu dàng.

234 21 6
                                    


*Thể loại ooc, ABO, cách 8 tuổi, fanfic là hư cấu, không gán ghép lên người thật.
Rượu vang đỏ × sữa
Link: https://nanqqqqi203430.lofter.com/post/4cefa168_2b5e8918c
Editor: SaKi99
================================

00.

- - Mười bảy tuổi mơ mơ màng màng, mang theo tình yêu thiếu niên phủ nước khó thu.

01.

"Ca ca..." Trương Trạch Vũ ngủ mơ mơ màng màng, mí mắt trên dưới giống như bị keo dính lại, mặc cho cậu có cố gắng thế nào cũng không mở ra được, hai tay duỗi về phía trước muốn ôm Tả Hàng, đôi môi đầy đặn tựa như bị ủy khuất hơi hơi bĩu lên, Tả Hàng thấy thế có chút bất đắc dĩ thở dài, động tác lại cưng chiều ôm lấy cậu.

Trương Trạch Vũ giống như một con lười nhỏ treo trên người Tả Hàng, tay chân cũng dùng ôm móc lấy thân thể Tả Hàng, xoa cổ Tả Hàng, mái tóc mềm mại vuốt ve da thịt trên cổ Tả Hàng, hơi có chút ngứa ngáy, cổ họng Tả Hàng không khỏi lăn qua một chút, giọng nói có chút khàn khàn mở miệng nói với Trương Trạch Vũ: "Tiểu Vũ, đừng cọ nữa, cổ anh trai ngứa."

"Uhm hừ..." Trương Trạch Vũ bây giờ vẫn nửa tỉnh nửa mê không mở được mắt, cánh môi dính chặt mở miệng nói: "Ca ca... Không muốn dậy..."

Tả Hàng nghe vậy không khỏi buồn cười, rút ra một tay mình đang nâng Trương Trạch Vũ vỗ nhẹ vào mông cậu, thanh âm không lớn không nhỏ, nhưng vừa đủ truyền vào tai Trương Trạch Vũ, Trương Trạch Vũ không khỏi cảm thấy có chút xấu hổ.

"Ca, sao anh lại như vậy?"

"Phốc, được rồi, tiểu lười biếng, mau rửa mặt đi, lát nữa ca ca đưa em đi học." Tả Hàng nghe Trương Trạch Vũ ngây thơ lại mang theo giọng điệu trách cứ không khỏi cười khẽ ra tiếng, trấn an vỗ vỗ lưng Trương Trạch Vũ tỏ vẻ xin lỗi.

Trương Trạch Vũ nghe vậy không khỏi có chút xù lông, duỗi thẳng cánh tay trắng nõn đẩy Tả Hàng, "Ai nha, anh, anh ra ngoài trước đi", trong lúc xô đẩy ồn ào, dư quang của Trương Trạch Vũ giống như thoáng nhìn thấy ống tay áo Tả Hàng bị lật lên, cùng với một cánh tay nhỏ tinh tráng lộ ra dưới ống tay áo, cậu nhìn không khỏi có chút xuất thần, một động tác dưới chân liền ngã về phía trước.

Trương Trạch Vũ nhắm chặt hai mắt, hiển nhiên là đã chuẩn bị sẵn sàng té ngã xuống đất, ngoài dự liệu —— thật ra cũng có thể nói là trong dự liệu. Trương Trạch Vũ ngã vào trong lòng ấm áp của Tả Hàng, là vòng tay mang theo mùi nước hoa nam tính, nồng đạm thích hợp, là loại ngửi vào rất thoải mái. Trương Trạch Vũ vững bước vững vàng liền đứng thẳng người, Tả Hàng nhìn mái tóc xù xì trước mắt mình không khỏi sửng sốt, trong nháy mắt Trương Trạch Vũ cũng đã cao như vậy, cũng sắp mười bảy tuổi.

Tả Hàng đang trong hồi ức, Trương Trạch Vũ đã nhanh như chớp chạy vào phòng rửa mặt, trên cửa di động bằng gỗ đàn hương lóe ra một ít mặt trang trí lưu ly gập ghềnh, ào ào bị Trương Trạch Vũ kéo lên. Trên mặt lưu ly mơ hồ phản chiếu ra một loạt động tác rửa mặt của Trương Trạch Vũ. Tả Hàng nhẹ nhàng cười, xoay người đi xuống lầu bưng bánh mì nướng trong máy làm bánh mì ở nhà bếp ra ngoài, hai miếng bánh mì nướng mỏng vừa vặn mang theo một ít mứt hương vị dâu tây —— là khẩu vị yêu thích của Trương Trạch Vũ.

[Oneshot/Hàng Vũ/All Vũ] All Trương Trạch VũNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ