Trong những khoảng thời gian trước kia, khi y bắt đầu lui tới nhà chính gia tộc Bách Việt để theo dõi người yêu, y đã gặp Đông Lào.
Nó lúc đó đang học thuật dịch dung, cơ thể biến đổi giống hệt như Vietnam khiến y suýt nhận nhầm nhưng cũng chính vì điều này đã khiến nó nhận ra y - một người không thuộc gia tộc nhưng lại có thể tiến vào nhà chính dễ dàng.
Mối quan hệ càng trở nên rắc rối hơn khi nó mỗi lần nhìn thấy cậu là đều bám theo không ngừng.
Thở dài ra một hơi, y cuối cùng cũng đứng dậy từ trên nền đất, khẽ phủi nhẹ cho vơi đi đống bụi trên quần áo của mình nhưng khi y chỉ vừa mới định nhấc chân bước về phía Đông Lào, Vietnam đã ngăn y lại.
Khuôn mặt cậu nhìn y mà có chút tái nhợt giống như đang lo lắng về điều gì đó.
Không rõ tại sao nhưng Vietnam hiện tại có cảm giác rất tệ, tựa như chỉ cần y bước tới gần Đông Lào một chút thôi cậu nhất định sẽ mất đi y vậy.
Tuyệt đối.. tuyệt đối không thể để y rời khỏi tầm mắt cậu!
"Dị Hoa, đừn--"
Lời nói ra còn chưa dứt, thứ mùi tanh tưởi của máu thịt đã xộc lên mũi cậu, đau đớn từ vùng ngực dội tới đại não tựa như đang nhắc nhở cậu nhớ lấy điều gì đó.
Chỉ trong tích tắc thôi, vì nó chỉ cần một chút thời gian ấy để khởi phát khí cụ của mình và dùng nó để đâm xuyên qua cậu.
"Anh trai à, không ai dạy cho anh phải chú ý khi kẻ thù đang ở gần sao?"
Giọng nói non nớt của một đứa trẻ tám tuổi vang lên nhưng Vietnam chả rõ nó thật sự mới chỉ tám tuổi hay không nữa, chỉ thấy sau đó bên tai toàn tiếng lù bù khó nghe, tầm mắt cũng mờ dần.
A... hóa ra là vậy sao Đông Lào.
Mục tiêu của em chưa bao giờ là Dị Hoa nhỉ?
Như vậy... thật tốt quá...
Cảm nhận nắm tay của Vietnam dần trượt khỏi tay mình, China bấy giờ mới hoàn hồn từ sự việc mới nãy. Đôi mắt y mở to nhìn thứ chất lỏng đỏ đặc chảy ra từ vùng ngực người bạn đời của chính mình, thứ chất lỏng chết tiệt đã bắn lên mặt y, mang theo thứ mùi chua nhẹ tới kinh hoảng.
Đông Lào chậm rãi rút cây thương màu đen tuyền, khí cụ của nó ra khỏi cái xác đã lạnh ngắt từng là được nó gọi là "anh trai" kia.
Máu chảy ra, thấm vào nền đất, đem "bức tranh" của y và cậu xóa nhòa đi.
Nhưng nó chưa dừng lại đâu, nó còn phải giải quyết kẻ đã phản bội nó nữa, đúng không?
"Nào China, tới lượt anh rồi... ?!"
Lời của nó vừa mới dứt, thứ nền đất vốn phẳng phiu dưới chân nó đột nhiên bị lún xuống, tạo thành một cái hố gai sắc nhọn nhưng nó đâu có ngu, mấy thứ này sao có thể...
"Ngươi hạnh phúc quá nhỉ?"
Nghi vấn vang lên chẳng có hồi đáp, y nghiêng đầu, từ phía trên hố cao ngạo nhìn xuống khuôn mặt nhăn nhó của nó.
![](https://img.wattpad.com/cover/327090195-288-k465376.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[Countryhumans Vietnam x China] Nhân duyên cuối con đường (P2/2)
AcciónVũ trụ thứ hai - Văn án: Vietnam từ khi sinh ra đã có ấn ký bạn đời trên cơ thể nhưng cố tình thứ ấn ký này lại là ấn ký với người ngoại lai. Gia tộc Bách Việt từ xa xưa đã có luật cấm kết hôn với người ngoại tộc, vì vậy ngay từ khi sinh ra Vietn...