CHƯƠNG 72: NGƯỜI NHU NHƯỢC

444 52 1
                                    

CHƯƠNG 72: NGƯỜI NHU NHƯỢC

EDITOR: ROSALINE

BETA: LILLY


"Có lẽ em không tin, nhưng đây là nơi ta và em gặp nhau lần đầu." Voldemort nhẹ giọng nói.

Harry kinh ngạc nhìn người đàn ông cao lớn, cậu nhìn thấy người kia khom lưng xuống nhìn thẳng vào mình, "Em còn chưa trải qua, chẳng qua ta muốn nói cho em biết chuyện này, em có tin ta không?"

Harry có chút khẩn trương, cậu đã từng đoán được chuyện Voldemort muốn nói với mình là chuyện gì, nhưng mà muốn giải thích ba năm trước mình đã trải qua lữ hành thời không như thế nào đây? Phải giải thích linh như thế nào về việc linh hồn mình không tương ứng với tuổi của mình đây? Phải giải chính mình không phải là Harry ban đầu kia thế nào đây?

Hay là cứ nói ra không thừa nhận đi?

Harry có chút sợ hãi lùi về phía sau một bước, Voldemort nhận thấy Harry lùi bước, mạnh mẽ vươn tay giữ chặt tay Harry.

"Ta có thể xác định đó chính là em." Voldemort nhìn ánh mắt hơi bối rối của Harry, nói như chém đinh chặt sắt,

"Trừ em ra, không có ai lớn lên giống ta đến vậy, không có ai dùng túi không gian có mang gia huy Slytherin, càng không có hai người có chữ viết hoàn toàn giống nhau! Đồng thời người có thể thỏa mãn này ba loại điều kiện lại càng ít!"

Harry nhìn Voldemort, há há miệng, lại không biết nên nói như thế nào.

"Ưm, kia thật sự là một chuyện thần kỳ," Harry khô cằn nói, "Nghe có vẻ rất kỳ diệu."

Nói xong vì chứng minh tính chân thật trong lời nói của mình, Harry còn trịnh trọng gật đầu vài cái.

Harry hoàn toàn không biết cách nói dối trước mặt Voldemort thở phào một hơi trong lòng, âm thầm tự nói với mình không cần khẩn trương.

"Em không tin những gì ta nói à?"

Nói xong, Voldemort mang theo Harry đi vài bước về phía trước, tiến vào lều pháp thuật, mọi thứ bên trong đều rất sạch sẽ đầy thú vị, thoạt nhìn giống như là có người đã sinh hoạt dài lâu ở đây.

Voldemort đưa Harry chỗ ghế salon trước giá sách nhỏ, sau lưng chính là những hàng sách chỉnh tề, vật trang trí bạch kỳ mã đi tới đi lui trên giá sách, lâu lâu lại nghiêng đầu nhìn về hai phù thủy phía trước.

"Đây là nơi yêu thích của ta thời thơ ấu, không ai biết, không ai quấy rầy, che gió che mưa, mọi thứ ở đây, đều là ngài Slytherin cho ta." Voldemort ngồi đối diện Harry, trên bàn đặt một quyển 《 Bàn về hệ thống pháp thuật Ai Cập tinh túy 》, Voldemort cầm lên lật xem vài lần, lại đưa đến trước mặt Harry.

"Người có một quý ngài thần kỳ, " Trái tim Harry đã bình tĩnh trở lại, cậu nghĩ chỉ cần mình ngụy trang cẩn thận, vĩnh viễn không thừa nhận, Voldemort sẽ không biết, cậu đứng lên đóng sách lại bỏ lên giá sách, lại cầm một quyển 《 Gulliver du ký》 xuống, làm bộ thả lỏng tùy ý nhìn vài trang.

Voldemort ôm cậu bé quay lưng vào trong ngực, ngón tay nhọn dài có lực vung qua bộ sách trên giá sách,

"Em không muốn thừa nhận à?" Cằm Voldemort đặt lên mái tóc đen mềm mại của Harry nhẹ nhàng cọ cọ, nhẹ giọng nói, tuy giọng điệu rất dịu dàng, dưới tình huống như vậy, Harry khiêm tốn lại cảm thấy người kia giống như đang cầm đũa phép ép hỏi mình!

[X][HP/VH] Slytherin Lục Bảo ThạchNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ