CHƯƠNG 104: MERLIN CŨNG KHÔNG BIẾT NÓ MUỐN CÓ MỘT NGƯỜI NHÀ ĐẾN CỠ NÀO

101 7 0
                                    

*Chú thích: để Harry, Draco, v.v. ở thế giới chính, bị xuyên qua thành HARRY, DRACO, V.V.

CHƯƠNG 104: MERLIN CŨNG KHÔNG BIẾT NÓ MUỐN CÓ MỘT NGƯỜI NHÀ ĐẾN CỠ NÀO

EDITOR: ROSALINE

BETA: GLYCINE

"Có phải cỏ lác đã lấp đầy lỗ tai của các trò, cho nên làm các trò không nghe thấy tiếng chuông vào lớp hay không? Hay đầu óc của các trò đã bị quỷ khổng lồ ăn mất rồi?"

Khí đen trên người Snape tỏa ra bốn phía đẩy của phòng học ra, lại thấy hai phe rắn nhỏ và sư tử nhỏ đang giằng co, bầu không khí tràn ngập mùi thuốc súng làm Xà Vương nhướng nhướng mày, đây không phải là lần đầu tiên gặp được trường hợp Slytherin và Gryffindor không hợp nhau, cho nên Severus cũng không cảm thấy quá kinh ngạc.

Chẳng qua từ sau khi đám HARRY đến đây, xung đột cũng ngày càng giảm bớt, nhóm Slytherin dưới sự hướng dẫn của HARRY toàn bộ đều ngủ đông, một là sợ hãi sức mạnh siêu cường HARRY bày ra lúc quyết đấu; hai là sau ngày ở thư viện, nhóm rắn nhỏ cuối cùng còn mang theo chút đầu óc vẫn có thể đè lửa giận trên người mình.

Cách các Slytherin đối xử với Gryffindor, phần lớn thời gian vẫn có thể nỗi xị mặt gật gật đầu.

Snape để các động vật nhỏ chạy về chỗ ngồi, cũng làm như không nghe được lời nói dọa người vừa rồi, mắt y nhìn POTTER nhỏ ngoan ngoãn ngồi bên người HARRY, vẻ mặt tủi thân lau lau nước mắt, y biết đứa nhỏ này, dược trong Bệnh thất đều do y điều chế, lúc đứa bé này ngủ say, y đã nhìn thấy rất nhiều lần rồi, nhưng sau đó cũng không để ý đến nữa.

Harry và nhóm sư tử Gryffindor lại không nghĩ vậy, nhóm rắn nhỏ trông thì có vẻ rất bình tĩnh, trên thực tế lại ngồi ngốc một chỗ không được tự nhiên.

Cả tiết này Snape rất tức giận, y lần đầu tiên thấy những học sinh không tôn trọng giáo sư như vậy, ánh mắt lạnh như băng miệng đầy nọc độc không ngừng phun về phía Harry, nơi mà các Slytherin đang nhìn rất rõ ràng lộ liễu kia.

"Potter, nói cho ta biết cánh chim thằn lằn lửa có công dụng gì!" Snape nhấn mạnh từng chữ xách thằng nhóc sư tử đứng lên, lại không nghĩ tới ngay lập tức có hai phù thủy nhỏ đứng lên.

Một người là Harry đang không yên lòng, lâng lâng, còn một người chính là SHELLIX mắt còn đỏ, bặm môi.

Snape biết rõ thân phận của SHELLIX, REGULUS là trợ giảng của y, thân phận của đứa con đỡ đầu này y cũng biết rất rõ ràng.

"Con không biết, thưa thầy, "

Harry không nói gì thêm.

"Cánh chim thằn lằn lửa có thể lấy làm dịch gốc cho thuốc giải độc, đa số thuốc giải độc đều cần dùng đến nguyên liệu này, đây là một nguyên liệu độc dược thông thường." SHELLIX tiếp lời, có chút đắc ý nhìn Harry.

Đáp án mà một phù thủy nhỏ chưa đủ 10 tuổi cũng biết khiến Harry cảm thấy trên mặt mình vừa nóng vừa đau, đây là cảm giác mất thể diện mà nó nhận được từ sau lần đầu tiên đi học lớp Ma Độc dược ở năm nhất khi mà một lần hỏi không biết cả ba câu, cảm giác thứ hai, chính là cảm giác nghẹn khuất và xấu hổ khi rõ ràng đây là thường thức mà mình lại không biết gì cả.

[X][HP/VH] Slytherin Lục Bảo ThạchNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ