[Chovy x Morgan] ❝또 너냐 정지훈?❞

309 23 1
                                    

Buổi scrims của BRO kết thúc khá muộn, ngay khi màn hình hiện lên hai chữ chiến thắng, Ruhan mới thở phào một hơi buông chuột quay sang phía đồng đội và nói: "Hôm nay mọi người vất vả nhiều rồi!"

Ruhan vừa mới dứt lời, gần như ngay lập tức tiếng hét của Um Sunghyun vang vọng: "PARK RUHAN ƠI!!!"

Park Ruhan không dám không ơi.

"Em biết gì chưa?" 

Dĩ nhiên là chưa rồi.

"Em sẽ tham dự Season Kick-off cùng với đội anh Deft đó."

Ruhan: ?

"Với cả Chovy luôn! Đội của anh Faker còn có cả Dudu và Willer này! Đỉnh thật đấy, HLE tái hợp sao?"

Ruhan: ??

Park Ruhan thật sự bị dọa kinh hồn bạt vía, tạm thời chưa thể tiếp nhận một lượng thông tin lớn như vậy. Ruhan biết rằng hôm này là Draft Day của Season Kick-off chứ, mới hôm qua cậu còn nói đùa mấy câu trong group chat với anh Hyukkyu, anh ấy cũng nói rằng Kwanghee muốn được tham gia nên chắc anh ấy sẽ chọn Kwanghee cơ mà? Sao mà vận đổi sao dời, lại vận vào Park Ruhan thế?

___

Cho đến tận buổi sáng phải quay phỏng vấn, Ruhan vẫn chưa tin được là mình sẽ tham dự sự kiện lần này.

Cùng với Jeong Jihoon.

Nhắc đến Jeong Jihoon, Park Ruhan không thể nhịn được mà thở dài cảm thán một câu: "Haizz lại là cậu nữa sao Jeong Jihoon?"

Đúng vậy, Park Ruhan thích Jeong Jihoon, kể từ ngày ở Hanwha Life Esports, cậu đã thích Jihoon, thích được hơn hai năm rồi.

Ai cũng nói Ruhan là người rất khéo léo, cậu luôn biết cách chừa cho bản thân đường lui. Thế mà cậu lại thích Jeong Jihoon, thích đến không còn đường lui.

Ruhan chưa từng nghĩ mình sẽ kiên trì "yêu thầm" Jihoon lâu đến như vậy. 

Ngày đó khi gặp Jihoon lần đầu, Ruhan nhận thấy rõ khoảng cách giữa mình và cậu ấy. Khoảng cách ấy về sau khiến Ruhan luôn rất tò mò, tại sao cùng bằng tuổi nhau, cùng ăn cơm dì Baek nấu, nhưng trong một năm Jeong Jihoon lại lớn nhanh như thổi, còn Park Ruhan thì chỉ thấy chòn ra chứ không thấy cao lên? Có lẽ khoảng cách ấy cũng là lí do cứ sơ hở là Jeong Jihoon tựa cằm lên vai lên đầu cậu, sơ hở là vò đầu cậu rối loạn cào cào, sơ hở hơn tí nữa thì là ôm gọn lấy cậu trong lòng. Những hành động vô tri vô giác ấy của Jeong Jihoon thế mà lại tiện thể khiến tim của Park Ruhan cũng đập loạn xạ cả lên giữa những cái ôm ấm áp. 

Park Ruhan nhiều lần gạt suy nghĩ về Jeong Jihoon ra khỏi đầu, cậu cho rằng đó chỉ là do mình lùn quá mà Jihoon thì cao nên cậu ấy tiện tay mà thôi, tim cậu đập loạn xạ là dĩ nhiên là nó phải đập rồi, tim mà không đập là sẽ chết đấy!

Mà thật ra khoảng cách giữa cậu với Jihoon cũng không chỉ có thế, Jihoon là một người quá đỗi tài giỏi, khiến cho Ruhan luôn cảm thấy mỗi khi đứng cạnh cậu ấy bản thân luôn bị lu mờ bởi ánh hào quang. Ruhan không muốn bản thân mình trông kém cỏi khi ở bên cạnh người mà mình thích, vậy nên cậu luôn giữ kĩ những lời muốn nói trong lòng. 

LCK/ UNIVERSENơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ