³

428 47 1
                                    

Từ chap này về sau sẽ xưng " anh " với Kazuha.

1. Xưng hô

Kazuha hiện tại đang ngồi yên vị ở trên giường nhà Heizou. Cả hai đã ngủ cùng nhau đêm qua. Heizou hiện tại đang ở dưới bếp nấu cháo, Kazuha muốn giúp nhưng đã bị Heizou cảnh báo ngồi hoặc nằm yên trên giường. Vì lương tâm nên Kazuha ngồi trên giường và chìm đắm trong suy nghĩ.

Anh vẫn không tin được là mình và Heizou đang hẹn hò với nhau chỉ trong một đêm qua. Có thể đây là giấc mơ real nhất mà từ trước đến giờ anh từng mơ. Mơ lẫn lộn với thực tại, đầu anh bỗng nhiên nhức nhức.

" Real rồi anh không cần phải suy nghĩ thêm cho nhức đầu đâu " - Heizou từ cửa bước vào, nhìn khuôn mặt bàng hoàng suy nghĩ của Kazuha. Trên tay cậu cầm mâm nhỏ, đựng chén cháo khói bốc nghi ngút ở trên đấy.

Ừ nhỉ...đây là điều mình ước mà có được mà..khoan..Heizou lại đọc vị mình nữa sao??

" Hahahh, biểu cảm khuôn mặt anh dễ đọc vị lắm đó! " - Heizou cười rồi từ tốn đặt mâm đựng lên tủ đầu giường bên cạnh.

Kazuha ngượng, trên mặt xuất hiện vài vệt hồng, anh không biết đáp trả lại như nào nên chỉ cười ngượng với cậu. Mà khoan? Heizou xưng ' anh ' với Kazuha sao?

" H-Hả Heizou...cậu vừa gọi tôi là gì cơ...?"

" Gọi là Anh, mà có vấn đề gì sao?? "

" Không phải...chỉ là..."

" Tôi thấy những cặp đôi yêu nhau hay xưng ' anh-em ' nên tôi nghĩ Kazuha cũng sẽ xưng hô lại với tôi như vậy "

Sao cậu ta thoải mái về việc này quá vậy.

Đó là suy nghĩ của Kazuha, còn bây giờ anh thì đang ngượng muốn chết đi cho được.

Nhìn nét mặt Kazuha, đã ngượng từ lúc đầu nay còn ngượng đến nỗi chiên được cả trứng được lên trên đó.

" Nếu cậu không thích thì chúng ta khỏi cần xưng hô như vậy, cứ như bình thường là được rồi nhỉ " - Heizou dịu dàng nói rồi cầm lấy chén cháo đưa cho Kazuha. Cậu biết mới quen nhau thì cái gì mà chả ngại, đến cậu nãy giờ ở dưới bếp còn ngượng mồm không biết có nên xưng hô ngọt ngào với Kazuha không nữa.

Chà..vậy hai người ngượng nhau phết nhờ.

2. Mua sắm

Sau khi ăn xong, Kazuha cứ bị Heizou nhìn suốt từ nãy đến giờ khiến cho anh cảm thấy không được thoải mái lắm. Anh e thẹn tránh ánh mắt chăm chăm của người kia và hỏi.

" C-cậu sao cứ nhìn tôi mãi thế..? "

" A! Xin lỗi Kazuha. Tôi chỉ đang suy nghĩ...sao anh cứ mặc mãi bộ đồ công sở đó thế...? " - Heizou chắp tay xin Kazuha.

" H-hả..cậu nói tôi mới để ý.. " - Đúng rồi, Heizou nói mà bây giờ anh mới để ý. Suốt một năm khi quen Heizou, anh chỉ có đúng hai bộ đồ công sở và chẳng có gì khác thêm. Mà một bộ là anh mặc tới một tuần lận đó, đồ này dơ thì anh gửi tiệm giặt là và lấy bộ còn lại ra mặc. Cứ hai bộ thay phiên nhau vậy mà cùng anh đồng hành suốt một năm qua. Mà không hiểu sao đồ tận một tuần mới giặt nhưng trên người anh chả có tí gọi là mùi hôi nào. Có lẽ đây là sức mạnh của kẻ hay đi bụi sao??

Chàng Văn Phòng Lang Thang Và Chàng Thám Tử.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ