33.

474 81 16
                                    

Mikey sau khi khỏe rồi thì bị Rindou vác đi khắp Roppongi để vui chơi. Ban đầu thì nó tỏ ra không mấy thích thú lẫn vui vẻ gì đâu vì dù gì thì chỗ này vẫn là địa bàn của anh em Haitani, mà nó lại là khách nên tốt nhất là cứ nghe theo đi.

Kết quả mưa dầm thấm đất, Mikey từ chán nản đã biến thành ham chơi thật rồi. Ngày nào tỉnh lại cũng gấp gọn đồ đạc rồi mở to mắt nhìn Rindou như là đang nhìn một ông anh trai cưng chiều nó một cách ấu trĩ nhất vậy đó. Gặp thêm Rindou cũng rất là chiều ý nên Mikey chưa kịp nói đã tự giác nắm tay kéo người đi rồi.

Hôm nay hắn còn đặc biệt dẫn người đến sân trượt băng đông đúc nữa. Mikey từ ngày xảy ra tai nạn liền rất ít khi chạy ra ngoài, giờ đây không chỉ được Rindou kéo đi lung tung, lại còn rất dung túng cho nó trải nghiệm những thứ nó thích nên dù không sớm thì muộn, Mikey cũng đã thành công bị chiều hư rồi.

Cơ mà nói là đi chơi nhiều nhưng mấy thứ nó muốn cũng không phải là nhiều, vì nó biết rằng nó ở nhà Haitani là bất đắc dĩ, anh em Haitani nuôi nó mấy ngày này cũng chẳng có mấy phần là thật lòng nên là khi bị kéo đi chơi cũng không mong muốn, đòi hỏi quà cáp gì, Rindou thấy Mikey cứ ngập ngừng nên liền dứt khoát mua mấy thứ mình 'thích' (đồ ngọt, gấu bông) rồi nhét cả vào tay của Mikey, từ đó khiến nó từ không đòi quà đã phải vắt hết óc ra mà đòi quà mình muốn.

Trở lại với việc trượt băng hôm nay. Rindou bảo là có một khách hàng có cùng chồng mình đến sân đó trượt thử rồi, không chỉ rất là thú vị mà còn có thể xem mọi người trình diễn nữa, các buổi trình diễn rất là thú vị và đẹp mắt nên Rindou liền không nghĩ gì nhiều mà lôi người đi xem thử.

"Trượt băng sao?"

Mikey nhìn Rindou đang buộc dây giày, Rindou cũng gật đầu rồi đứng lên, còn không quên chòng ghẹo.

"Để tao coi mày trượt như nào, coi chừng là vừa bước vào sẽ bị té cái bịch xuống sàn."

Mikey nghe được liền không chút sợ hãi nào mà đánh lên vai hắn. Cái tên khó ưa này! Cái gì của hắn cũng tốt cũng quý nhưng sao cái tính nết, cái miệng lại khó ưa như vậy chứ? Đúng là đáng ghét thật mà, Rindou xoa xoa chỗ bị đánh rồi cười ngốc.

"Sao vậy, giận rồi?"

"Ai mà thèm giận anh?"

Mikey thu tay lại rồi đưa tay mở cửa căn hộ, Rindou cũng mỉm cười đi theo sau nó, nhìn nó phía trước cứ vò vò tay mình lại ngứa ngáy, hắn đi đến, đứng cạnh bên nó rồi nói mấy câu chữa cháy.

"Yên tâm đi, nếu mày có té thì tao sẽ luôn ở phía sau để đỡ lấy mày mà."

Lời này nghe thật sự rất là đơn giản nhưng trong mắt của Rindou thì lại xuất hiện một tia tình cảm rất là nồng nhiệt, thế nhưng Mikey không hổ là đầu gỗ, chỉ đơn giản là hiểu về bề nổi nên liền bĩu môi, trách.

"Có ngã cũng không đến lượt anh đỡ. Ai mà biết là anh có trêu tôi không chứ?"

Mikey ở chung với Rindou vài tuần, tuy rằng lúc nào cũng ở yên trong phòng hắn nhưng tính cách lẫn tâm trạng cũng lại dần dần tốt lên rất nhiều. Được chiều chuộng miết lẫn bị Rindou chọc ghẹo suốt nên tính tình đanh đá cũng bắt đầu nổi lên.

(AllMikey) Lột XácNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ