Mấy hôm nay thôn nhỏ dưới chân núi bắt đầu loạn lên vì một căn bệnh kì lạ.
Bệnh nhân ban đầu chìm vào giấc ngủ say, có lay thế nào cũng không tỉnh dậy. Sau đó, tim ngừng đập, và ra đi trong giấc ngủ đó.
Ôn Khách Hành theo chân lão đại phu xem xét đều không khám ra được rốt cuộc là loại bệnh gì. Người nhà thì khóc đến tê tâm phế liệt, riêng tiếng của tụi nhỏ là thứ kích thích Ôn Khách Hành nhất, y không tự giác ôm bụng mình như muốn vỗ về sự bất an của tiểu hài tử. Y có dự cảm rất không lành, nhất là khi một số đệ tử trong sơn trang bắt đầu ngủ không tỉnh.
"Còn điều nữa là thi thể của bệnh nhân không bị thối rữa." – Tinh Minh đã tập hợp lại toàn bộ bệnh nhân, họ chưa cho phép an táng vì sợ bệnh này có thể lây truyền. "Cứ như thể họ thật sự chỉ ngủ thôi vậy, nhưng tim không đập mà hô hấp cũng đã ngừng hẳn."
"Thử tìm hiểu xem có mối liên hệ gì giữa họ hay không." – Chu Tử Thư phân phó thuộc hạ cùng nhóm đệ tử điều tra. "Có cùng gặp ai, cùng ăn cái gì, cùng đi đâu, bất cứ sự trùng hợp nào cũng phải báo lại."
Tất cả mọi người đều tìm tòi thông tin từ đống báo cáo nhưng không phát hiện được mối liên kết nào rõ ràng cả. Ôn Khách Hành nghĩ một hồi thì đề nghị Chu Tử Thư cho mình xem qua Âm Dương sách, biết đâu lại tìm được manh mối gì đó. Tuy nhiên trong sách cũng không có thông tin gì về loại bệnh này, Ôn Khách Hành đang định cất đi thì một dòng chữ thu hút sự chú ý của y.
Trái ý trời sẽ tạo nghiệt.
Dòng chữ này kết lại toàn bộ phương pháp để hồi sinh người chết.
Hai tai Ôn Khách Hành như ù đi, danh sách bệnh nhân bỗng chạy qua đầu, y như nhận ra cái gì trở nên hoảng loạn, nước mắt không tự chủ được chảy dài. Chu Tử Thư vừa từ bên ngoài vào nhìn thấy một màn này, hớt hải đến bên cạnh y hỏi có chuyện gì.
"Sư huynh, còn một điểm chung nữa giữa các bệnh nhân mà chúng ta không để ý tới." – Giọng nói của y lạc hẳn đi, y thất thần nhìn vào khoảng không trước mặt. "Bọn họ đều từng bị bệnh khá nặng, và được ta trực tiếp chữa trị."
"...? Cái đó thì ảnh hưởng gì được chứ?"
"Sư huynh, huynh là thực sự không hiểu hay cố tình? Ta... việc ta ở đây đã là trái ý trời, ta lại nhúng tay vào nhân sinh của người khác làm xáo trộn nó, có phải vì vậy nên họ mới đang phải đổi mạng cho ta?"
"A Hành, đệ đừng nói lung tung! Dù có phải trả nghiệp gì cũng là ta trả, không lí nào đệ lại phải gánh cả!"
"Nếu là thật thì sao? Bọn họ... bọn họ vì ta mà..."
"Kể cả là thật thì sao? A Hành, chúng ta sống vì "nghĩa" suốt mười năm trời để đổi lấy cái gì, đệ không lẽ đã quên? Toàn bộ huynh đệ thuộc hạ trong sơn trang, còn có mạng của hài tử, đều là hi sinh vì cái nghĩa đó đấy! Bây giờ đệ đừng nghĩ nhiều nữa, hay chỉ sống cho bản thân chúng ta thôi!"
Nhắc đến hài tử, sống mũi y lại cay cay, cả người co lại trong tư thế bảo vệ. Không được, lỡ đâu đến hài tử này y cũng để mất... y không thể để mất hài tử lần nữa...
![](https://img.wattpad.com/cover/332192102-288-k955233.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[Chu Ôn] Khi ta thức dậy [HOÀN]
FanficGiới thiệu: Bác sĩ Ôn Khách Hành xuyên không về thời đại nào đó không có trong lịch sử, gặp được Chu Tử Thư trang chủ Tứ Quý sơn trang. Tag: Xuyên không, sinh tử văn, HE. Trả req cô Dang8229384, cảm ơn cô vì những tấm bìa truyện siêu xịn và rất nhiề...