Ôm ấp xong xuôi, bụng Lý Hoành Nghị bỗng réo lên một hồi, Ngao Thuỵ Bằng thấy vậy liền trêu chọc " Nhớ anh đến nỗi quên ăn quên ngủ luôn hả ?"
" Không đánh anh, anh liền không chịu được đúng không ?" Cậu lườm anh
Ngao Thuỵ Bằng cười, đi đến tủ lạnh, lấy đồ nấu mấy món đơn giản rồi nhanh chóng bày ra bàn " Em mau ăn đi, còn nóng đó "
Không biết là do đói hay do tâm tình tốt lên mà cậu ăn vô cùng ngon miệng " Anh nhìn em chằm chằm như vậy làm gì ?"
" Nhìn em như người bị bỏ đói ba năm vậy" Ngao Thuỵ Bằng bật cười
" Anh tự tìm chết " cậu đá mạnh vào chân anh
" A đau đau, nấu cơm cho em ăn rồi em đá anh vậy hả ? Tui đúng là khổ quá mà " Ngao Thuỵ Bằng ôm lấy chiếc chân đau, la oai oái
" Anh nhỏ miệng thôi, để hàng xóm xung quanh người ta hiểu lầm em ám hại anh"_ Lý Hoành Nghị
" Thôi anh mau đi thay quần áo đi, trời lạnh còn muộn rồi đừng tắm, dễ bị cảm " Cậu đứng dậy dọn bát đúa rồi soạn quần áo đưa cho anh
" Oke baby " Ngao Thuỵ Bằng cầm quần áo rồi nhanh chân chạy vào phòng tắm
" Ngao Thuỵ Bằng anh còn là con người không ?" Cậu liền tắt luôn điện phòng tắm đi
" Aaaa Hoành Nghị em bật điện lên "
" Không bật, cho anh chừa " cậu vừa cười đắc thắng vừa rửa bát
Một lúc sau thì của phòng tắm mở ra, Ngao Thuỵ Bằng bước ra với bên má có chút bầm
" Anh thật sự bị ngốc đó à ?" Cậu thật sự đến chịu ông anh này, trong lòng thầm gào thét rốt cuộc là ông trời giấu tờ hướng dẫn sử dụng của ổng đâu ròii
" Tối thật mà, anh không thấy gì luôn ấy " Ngao Thuỵ Bằng mặt nhăn mày nhó, " Giơ tay lên còn không thấy cơ " anh đưa bàn tay lên, múa loạn xạ minh họa
Lý Hoành Nghị bất lực, thôi thì người ngốc cũng có phúc của người ngốc " Em ngưỡng mộ anh thật "
" Xời, đừng ngưỡng mộ anh " Ngao Thuỵ Bằng bày vẻ mặt khiến nhan sắc của anh lên một tầm cao mới
" Ngưỡng mộ anh có người yêu tuyệt vời như em " cậu mở hộp y tế, lấy thuốc giúp anh thoa lên chỗ bị bầm
Ngao Thuỵ Bằng cười ngốc " UK, anh cũng ngưỡng mộ anh thật "
Lục đục một hồi thì cuối cùng hai người bọn họ cũng đi ngủ. Có lẽ do quá mỏi nên Ngao Thuỵ Bằng chìm vào giấc ngủ rất nhanh, Hoành Nghị nằm bên cạnh nhìn anh, không tự chủ mà mỉm cười. Cậu cũng thật ngưỡng mộ bản thân, tìm được người yêu đẹp trai như vậy, mỗi tội anh chắc mới đọc được một nửa tờ hướng dẫn sử dụng. Không biết hai người có thể đi được với nhau bao lâu nhưng cậu sẽ trân trọng từng giây phút hai người ở bên nhau, cậu tin anh cũng sẽ như vậy.
Tìm được người mình yêu đã khó, tìm được người mình yêu mà người ta cũng yêu mình lại càng khó hơn. Thế giới hơn tám tỷ người, đôi ta tìm được nhau cũng coi như là cái duyên, dù có phận hay không thì họ vẫn luôn trân trọng nhau.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Ngao Lý Ngao] Những mẩu chuyện nhỏ✔️
FanfictionNhững mẩu chuyện ngẫu hứng do tui nghĩ ra và một số fanfic nhỏ của bạn nhỏ Lý Hoành Nghị và bạn lớn Ngao Thuỵ Bằng cùng một số nhân vật khác Đừng để ý cái tên truyện, tui ship cả Nghị Bằng và Bằng Nghị nha P/s: tự nhiên thấy bản thân treo đầu dê bá...