🌻TG1: Thanh Xuân Tôi Mang Tên Em (kết thúc)🌻

1.1K 83 2
                                    

15 năm sau.

"Hạng mục nam diễn viên chính xuất sắc của năm nay là... Xin chúc mừng đế vương màn ảnh Hoắc Tu lại một lần nữa đoạt giải thưởng năm nay."

Cả hội trường bùng nổ tiếng hoan hô lẫn tiếng vỗ tay cuồng nhiệt, giống như sắp xuyên thủng màn hình lớn giữa phòng họp mà chui ra.

Có vài người rục rịch muốn hô to theo, nhưng mà khi nhìn qua khuôn mặt lạnh tanh của người đàn ông có tiếng nói và quyền lực nhất, họ chỉ dám hô lớn tên idol trong lòng.

"Tan cuộc họp."

Hắn mắt không rời thân ảnh nhỏ bé quen thuộc xuất hiện trên màn hình, lạnh lùng mở miệng nói.

Mọi người như nhận được lệnh ân xá, không một ai dám chậm trễ thêm một giây, lập tức ăn ý kéo nhau giải tán hết khỏi phòng. Cuối cùng trong phòng cũng chỉ còn có hắn và một trợ lý nam trẻ tuổi, cùng hắn ngây ngốc dòm màn hình đã tối đen từ lâu.

Trợ lý nam nhấp môi, hơi do dự tiến lên đứng bên cạnh hắn hỏi. "Sếp ơi, hôm nay là ngày đầu tiên sản phẩm mới của đại ca làm đại diện được mở bán ạ, sếp có định... "

Trợ lý, à không, phải nói là Trần Tú Tài mới đúng, cậu còn chưa nói hết câu đã bị Nại Lạc khoát tay chen ngang.

"Lấy hết."

Nhận được mệnh lệnh tối thượng, Trần Tú Tài liền ngay tức khắc chuyên nghiệp rút nhanh điện thoại ra đặt ở bên tai, chó cậy thế chủ, mượn oai của Nại Lạc hét lớn vào điện thoại. "Các người vểnh tai lên mà nghe cho kĩ đây, tôi không cần biết các người muốn dùng thủ đoạn gì, nhưng trước 7 giờ sáng ngày mai, tôi muốn trên bàn làm việc của tôi có đầy đủ tất cả sản phẩm mới mở bán mà Hoắc Tu làm người đại diện."

Cúp máy xong, cậu hớn hở ra mặt, quay sang chớp chớp mắt với Nại Lạc, giống như muốn hỏi hắn rằng cậu làm có tốt hay không.

Đáng tiếc, ông chủ của cậu nửa con mắt cũng không thèm liếc nhìn cậu, đứng dậy cầm áo khoác, gấp gáp chạy mất tiêu.

***

Trước kia Hạ Nhiên luôn khinh thường mấy nghệ sĩ luôn than thở stress công việc, không có thời gian cá nhân trên mạng xã hội. Lúc đó anh còn khịt mũi nghĩ, bọn họ suốt ngày trừ việc dặm phấn bán mặt với lắc lư trước ống kính thì hầu như toàn là được người ta cơm bưng nước rót, hưởng thụ người người tung hô đến vậy, thế mà làm như chịu khổ sở ghê gớm lắm không bằng.

Cho nên khi đến với thế giới này, Hạ Nhiên không chút do dự từ bỏ quyền thừa kế lựa chọn đi con đường làm diễn viên một lần. Anh nắm chắc tự tin mười phần, đích thân muốn thử nghiệm quan điểm bản thân tuyệt đối không sai.

Tuy nhiên, ông bà ta chưa bao giờ nói sai, phải ở trong chăn mới biết chăn có rận.

Sau khi hưởng thụ vinh quang dưới ánh đèn, Hạ Nhiên mới hoàn toàn lĩnh ngộ được mùi cay đắng khi chọn theo cái nghề này.

Điển hình là ba tháng nay anh bận bịu tới đầu tắt mặt tối đóng phim, chưa một lần ăn được một bữa cơm trọn vẹn hay ngủ đầy đủ một lần. Quả thật phải chịu khổ một lần rồi anh mới thấu hiểu và cũng hiểu rõ vì sao có nhiều ngôi sao đang êm đẹp trên đỉnh cao cuộc đời lại chọn cách kết thúc đời mình.

Boss Phản Diện Mỗi Ngày Đều Ủ Mưu Muốn Bò Giường Tui QAQNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ