Một lần nữa tỉnh dạy lại là trần nhà trắng quen thuộc , Lý Hoành Nghị ngồi nước mắt bắt đầu lăn xuống 2 khoé mi .
" Con của mình chết rồi?"
" Đến cả đứa con duy nhất là tia hi vọng , là ánh sáng trong cuộc đời này . Bản thân mình cũng không bảo vệ được sao ?"
Ánh mắt Lý Hoành Nghị chứa nỗi đau thương vô cùng , cha mẹ mất chưa được bao lâu giờ lại đến đứa con duy nhất cũng không qua khỏi . Tự hỏi làm gì có ai đã từng trải qua nhiều cú shock tâm lý như cậu chưa .
Cầm điện thoại trên tay Lý Hoành Nghị gọi cho Lưu Học Nghĩa .
Lưu Học Nghĩa : Alo Tiểu Nghị , có chuyện gì cần anh sao
Lý Hoành Nghị : Ca ca...Tiểu Nghị chỉ muốn nói là em rất yêu quý ca ca thôi
Giọng nói nghẹn ngào từ đầu dây bên kia phát ra
Lưu Học Nghĩa : Tiểu Nghị ? Em sao vậy , Ngao Thuỵ Bằng hắn ta làm gì em sao
Lý Hoành Nghị đã ngắt máy , Lưu Học Nghĩa lập tức thấp thỏm lo âu
" Không xong rồi chắc chắn đã có chuyện xấu xảy ra rồi "
Lưu Học Nghĩa dừng cuộc họp ở công ty lại vội vã lái xe đến nhà Ngao Thuỵ BằngĐột nhiên có người mở cửa đi vào , người đó không ai khác là Dương Tư .
Dương Tư : Ôi trời ! Sao Lý công tử giờ lại thảm hại đến vậy đây ? Khí chất băng lãnh kiêu ngạo năm xưa của cậu đâu rồi .
Lý Hoành Nghị vẫn vậy , ánh mắt vẫn vô hồn không nói gì
Dương Tư : Nhìn cậu đáng thương quá nên tôi cũng cho cậu biết bí mật này !
Lý Hoành Nghị đột nhiên nhìn cô ta với ánh mắt nghi hoặc
" Bí mật ?"
Dương Tư cười nhẹ , ngồi xuống bên cạnh giường nâng khuôn mặt cậu lên .
Dương Tư : Cậu biết không sự thật năm đó , Trần Uyển Ninh c.h.ế.t là do tôi hại đó . Cô ta là chị em của tôi nhưng tôi chỉ là con của người hầu nên không được công nhận . Cùng là con gái của Trần gia như nhau tại sao cô ta có tất cả còn tôi thì không có gì ? Vì thế tôi đã lên kế hoạch hại cô ta mà cũng không ngờ cậu lại ở đó và tội lỗi lại bị đổ hết sang đầu cậu .
Lý Hoành Nghị mở to mắt nhìn cô ta .
" Hahaha bất ngờ lắm phải không ? Đến tôi còn bất ngờ huống chi là cậu "
Dương Tư lại gần nói vào tai Lý Hoành Nghị .
Dương Tư : À phải rồi , cậu hình như chưa biết cha mẹ cậu c.h.ế.t là do Ngao Thuỵ Bằng lên kế hoạch hãm hại nhỉ ? Anh ta muốn có gia sản của nhà cậu , nên đã kêu người mạo danh cậu bảo cha mẹ cậu là muốn họ đến thăm cậu khi đang bị thương . Trên đường họ đến thì lập ra cái bẫy để họ c.h.ế.t , xong bảo đây là tai nạn ngoài ý muốn .
Lý Hoành Nghị ngơ ngác nhìn cô ta
" Sao lại như vậy chứ ? Không thể nào "
Dương Tư chạm nhẹ lên khuôn mặt cậu , tính ra người này đúng thật rất xinh đẹp rất mỹ miều nhỉ ? cuộc sống cũng rất vui tươi hạnh phúc , đáng tiếc một phần cũng tại tôi mà đã phá hủy hết mọi thứ của cậu . Trong lòng Dương Tư có chút ray rứt
Lý Hoành Nghị đột nhiên đứng dậy hất tay Dương Tư ra chạy xuống nhà , Ngao Thuỵ Bằng đang ngồi dưới đó đọc báo đột nhiên thấy cậu xuống . 2 mắt đỏ hoe , Lý Hoành Nghị lại gần tát cho Ngao Thuỵ Bằng 1 cái mạnh " CHÁT "giữa sự bất ngờ của bọn người hầu trong dinh thự . Dương Tư chạy xuống theo thấy cảnh này thì sửng sốt không thôi .
" Ôi mẹ ơi Lý Hoành Nghị điên rồi !"
Ngao Thuỵ Bằng quay mặt qua ánh mắt tức giận nhìn Lý Hoành Nghị
" Lý Hoành Nghị cậu đây là muốn tìm chết sao ?"
Lý Hoành Nghị tức giận hét lên chỉ tay vào mặt Ngao Thuỵ Bằng :
" Anh im miệng cho tôi ! Tôi đã chịu đựng đủ trong thời gian qua rồi . Tôi biết năm xưa vụ tai nạn kia một phần cũng là lỗi tại tôi vì do tôi lái xe đã hại c.h.ế.t người anh yêu . Nhưng mà anh có cần phải ác độc đến mức tàn sát hết người thân của tôi không ?"
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Bằng Nghị ] ( Đoản Văn ) Đông qua , xuân đến , hạ về , thu lại tàn
FanfictionCó OOC cân nhắc trước khi đọc Đây hoàn toàn là dựa theo trí tưởng tượng không áp dụng vô thực tế Mới viết truyện mong mọi người góp ý thêm ❤️ Không mang truyện đi bất kỳ đâu khi chưa có sự cho phép của tác giả