#4

1.9K 198 0
                                    


 [Bốn]

"Sekka sanbo?" Furuya Rei úp bát đĩa vào giá, ngạc nhiên nhìn Haruichi và Haro đang nhìn chằm chằm mình với ánh mắt phát sáng, "... À, là chỗ Okiya-san làm thêm. Con muốn đi vậy sao? Hiếm thấy Haruichi hăng hái việc gì thế đó."

"Không phải ba cũng thích chú ấy sao?" Haruichi kéo góc áo Furuya Rei, hồn nhiên nói, "Lần trước con thấy ba vẫn luôn nhìn trộm chú Subaru nên con mới nói là muốn tìm chú ấy chơi." Cậu bé nghĩ một chút rồi lí nhí nói thêm, "Con chỉ muốn nhìn mô hình một chút thôi, chút xíu thôi."

Furuya Rei bật cười, ngồi xổm xuống, xoa đầu con trai, "Được rồi, vậy thì đi. Nhưng Haro không thể đi cùng, thật là tàn nhẫn đó nha..."

"Ngày mai con sẽ dắt Haro ra ngoài chơi." Haruichi thề non hẹn biển, "Dắt Haro ra công viên chạy bộ!"

*

"Chú Subaru!" Haruichi lon ton chạy tới ôm chầm lấy Okiya Subaru, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, lấy móc khóa cá heo ra, kiêu ngạo ngẩng đầu muốn được khen ngợi, "Cháu tới thực hiện lời hứa đây."

"Oa, giỏi quá." Okiya Subaru mỉm cười, dắt Haruichi đi cùng mình, "Mô hình ở bên trong đó, cháu có thể ngồi đây xem." Rồi cười với Furuya Rei, "Furuya-san, đã lâu không gặp."

"Okiya-san làm thêm ở đây thật." Furuya Rei nhìn Okiya Subaru mặc đồng phục của người phục vụ, nhớ tới Rye trước đây vì thực hiện nhiệm vụ nên cũng từng ăn mặc như vậy, không khỏi mỉm cười, "Thật bất ngờ."

Okiya Subaru cảm thấy khó hiểu: "... Tôi cũng không có gì phải lừa anh." Anh suy nghĩ một lát rồi giải thích, "À, nếu ý anh muốn nói là về đôi mắt của tôi, thì tuy nhìn có hơi đáng sợ vậy thôi, nhưng cũng không ảnh hưởng đến sinh hoạt hàng ngày. Tôi lo sẽ làm khách bị dọa, nhưng chủ quán nói không sao."

Furuya Rei lắc đầu, ngồi đối diện với Haruichi, "Tôi lỡ lời rồi, có thể cho tôi xin menu không?"

"Chắc chắn rồi."

Okiya Subaru đưa menu cho họ xong thì vội vàng đi tiếp đón hai vị khách hàng khác đến mua hoa. Trong quán café buổi chiều tràn ngập hương hoa, người đàn ông cao lớn mỉm cười hiền lành với khách, lấy hoa đã được khách chọn lựa, cẩn thận bó lại giao cho khách, đôi tay thon dài trắng nõn trên nền hoa hồng đỏ rực làm Furuya Rei giật mình.

Không biết từ khi nào Haruichi đã thôi nhìn mô hình vòng đu quay, mà nhóc ôm má nhìn ba mình, nhìn chú Subaru, rồi lại nhìn ba mình.

Furuya Rei chú ý tới ánh mắt của con trai, tai cậu phiếm hồng, quay lại hỏi nhóc: "Con sao thế?"

Đôi mắt xanh lục của Haruichi ngập tràn ánh nắng ấm áp, lặng lẽ chăm chú nhìn ba: "Chú Subaru rất giống bố con sao ạ?"

Furuya Rei sững sờ, cậu có 100 cách để thoát khỏi sự truy vấn của người khác, có 3 cách để tránh khỏi nghi vấn của Morofushi Hiromitsu, nhưng khi đối diện với câu hỏi của con trai, cậu không có cách nào trốn thoát, không nơi nào có thể giấu mình đi.

Cậu chỉ im lặng.

Haruichi thấy ba như vậy, có chút thấp thỏm ngồi lại chỗ của mình, bĩu môi rầu rĩ chọc chọc cái bánh kem mà nhân viên vừa mang tới.

[EDIT/ABO] [AKAM] NGƯỜI LẠ SAU NĂM NĂMNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ