PN1

2.8K 196 4
                                    


[Phiên ngoại một] Ghen, ghen tị và yêu

Bởi Akai Shuichi đã thật sự quay lại, Furuya Rei cũng không định làm phẫu thuật ức chế phát tình nữa —— điên à, cậu đã có chồng rồi, sao còn muốn đi làm cái phẫu thuật này chứ?

Furuya Rei từng cho rằng phẫu thuật ức chế kỳ phát tình này cũng ức chế dục vọng của mình, nhưng bây giờ cậu mới biết, sai quá sai. Cậu không còn dục vọng là do bị mất đi Akai Shuichi, người này rời đi dường như cũng mang theo tất cả những suy nghĩ *ấy ấy* của cậu đi rồi.

*

Haruichi vừa ngủ say, hai người đã đứng ở hành lang ôm hôn nhau. Lúc này Furuya Rei mới phát hiện mình nhớ nhung nụ hôn và những cái vuốt ve của Akai Shuichi đến mức nào, cơ thể khô cạn của cậu nháy mắt nổi lên phản ứng, cậu thấy phía dưới của mình ướt đẫm rồi. Lưỡi hai người quấn lấy nhau phát ra tiếng nước nhớp nháp, tuy trong đêm tối không thấy rõ mặt nhau, nhưng Furuya Rei vẫn xấu hổ đỏ ửng cả người, chỉ có thể đẩy vai Akai Shuichi ra, nhưng rồi lại luyến tiếc thân mật của đối phương: "...Về, về phòng đi."

Akai Shuichi vỗ cái bốp vào mông Furuya Rei, cậu cảm thấy do dự, nhưng anh lại khẽ cười, hôn lên tai cậu: "Anh có rèn luyện mà, không yếu ớt vậy đâu." Nghe vậy Furuya Rei cũng không nhịn được cười, ôm cổ Akai Shuichi, đôi chân câu lên quấn chặt lấy eo anh, hai người cứ vậy dính sát vào nhau loạng choạng tiến vào phòng ngủ, ngã xuống giường.

Hai người họ vô cùng khao khát đối phương, nên dùng mọi cách để nhanh chóng cởi quần áo của người kia. Nhưng khi vén áo sơ mi của Akai Shuichi lên, Furuya Rei chợt dừng lại; Akai Shuichi nhạy cảm nhận ra tâm trạng của người yêu mình đã thay đổi.

Anh tháo kính xuống, nhẹ nhàng vuốt ve chiếc cổ thon dài rồi đến tuyến thể nóng bỏng sau gáy cậu, thầm thì: "Là do ngoại hình hiện tại của anh, hay là quá miễn cưỡng?"

"Đồ ngốc!" Furuya Rei nghẹn ngào, tay cậu sờ soạng trên lưng Akai Shuichi nhưng không phải vì tình dục, "... Tên khốn, sao anh nhiều vết thương như vậy..."

"... Anh xin lỗi." Akai Shuichi cúi người hôn lên giọt nước mắt lăn dài trên má cậu, chỉ cảm thấy mùi vị đắng chát, "Làm em phải lo lắng rồi."

"Đồ khốn nạn." Furuya Rei tức giận mắng một câu, sau đó cởi áo sơ mi của anh ra, hung dữ nói, "Anh cũng biết thế đấy à?!"

Mà Akai Shuichi lại chọn cách lấp kín môi người yêu bằng những nụ hôn, mỗi câu nói của Furuya Rei đều khơi lên dục vọng trong người anh, khiến khát vọng của anh đối với cậu càng thêm mãnh liệt, gần như chỉ muốn cùng cậu ngã xuống vực sâu dục vọng.

Anh dựa vào cảm giác sờ soạng đến dương vật Furuya Rei, và gần như trong nháy mắt đó cậu đã bắn ra, rồi như chú cá rời nước mềm nhũn nằm xoài trên giường, miệng còn nỉ non gọi tên anh. Có lẽ là bởi đã lâu cậu chưa được nếm trải khoái cảm mãnh liệt như vậy nên bắn ra rất nhanh. Akai Shuichi một tay nhẹ nhàng nắm dương vật cậu, muốn cho cậu càng nhiều khoái cảm, tay còn lại luồn ra phía sau Furuya Rei, nơi đó của cậu đã ướt nhẹp, dịch thể theo ngón tay của anh nhỏ xuống giường.

[EDIT/ABO] [AKAM] NGƯỜI LẠ SAU NĂM NĂMNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ