3 - khi tôi thấy em lần nữa

157 22 0
                                    

nhắm mắt lại, mở mắt ra: tôi đã sát cái tuổi trung niên.
    
"sau sinh nhật lần này là chúng ta lên 36 rồi... không ngờ thời gian lại trôi nhanh đến vậy..." - uraraka chống cằm rồi than thở.
   
cô đã kéo izuku cùng tấp lại một tiệm cafe ngoài trời, có chiếc ô lớn khi thấy anh đi tuần trên con phố đông đúc của tokyo.
    
"nhưng mà nhìn cậu không khác đi nhiều mà?" - izuku mỉm cười
   
"phải rồi~ với tầm nhìn cách tận tớ một cái bàn tròn thì tất nhiên cậu sẽ không thể thấy nổi những vết chân chim ở đuôi mắt của tớ đâu deku ngốc ạ!"
   
uraraka-san có vẻ sợ việc bản thân dần bị lão hóa? hay phụ nữ ai cũng thế nhỉ? mẹ hình như cũng từng thở dài khi soi gương thì phải. là do mình quá vô tâm sao? tầng xuất về nhà của mình từ 4 ngày một tuần đã xuống thành lúc có lúc không rồi. mẹ chắc chắn sẽ không trách mình vì những khó khăn trong công việc nhưng mẹ hẳn sẽ buồn vì thằng con một của bà chẳng vác mặt về nhà vì bận bịu. chắc mai mình về.
    
"à mà deku-kun này, dạo này cậu có hay đến thăm cậu ấy không?"
   
"có, tớ vẫn hay đến." - izuku chẳng phải hỏi lại vì cậu biết rõ "cậu ấy" trong câu nói của uraraka là ai. cậu trả lời rất nhanh, như thể được lập trình để làm thế.
   
     mình về nhà còn ít hơn cả đến thăm kacchan nữa.
    
sự thật là tôi đã chẳng thể quên được hình bóng của em dù đã qua ngần ấy năm. tôi nhớ mái đầu vàng ngả mạ, nhớ hơn đôi mắt đỏ cứ lấp lánh mỗi lần liếc qua tôi. tôi đã sống ổn hơn, ổn hơn so với những tháng đầu mà tôi buộc bản thân phải chấp nhận cái sự thật tàn khốc, rằng kacchan của tôi đã rời đi mà chẳng quảnh lại. tôi đã khóc, đã như phát điên lên bao nhiêu lần? tôi luôn chùm chăn kín người, phải sử dụng thuốc ngủ liên tục để có thể chỉ cần nhắm mắt lại là sẽ thấy em ngay tức khắc. trước đây tôi chẳng hay mơ, vậy mà hiện giờ nếu không mơ thấy em, tôi sẽ buồn lắm. đầu óc tôi sẽ rong chơi với em ở cái nơi đẹp như thiên đường - hiện giờ là nhà của em. tôi sẽ cùng em ngắm biển - điều mà tôi đã từng rất muốn làm. nhưng những thứ này khiến tôi cứ lơ mơ, cứ như dùng chất kích thích như vậy, tôi có thể sẽ vui nhưng nó chẳng tốt tẹo nào. tôi cứ vẫn mà lấn sâu vào vòng xoáy mà mình tự tạo ra. em sẽ không vui khi thấy tôi thế này đúng không?

.
.
.

cánh cửa ngăn cách tôi và hắn mở ra. shigaraki vẫn còn sống sau trận đánh hơn 2 thập kỷ vừa rồi. chỉ là hắn đã mất sự tự do mà hắn mong muốn, shigaraki đang được chính quyền giam giữ cùng các tù nhân phản phe anh hùng khác. chỉ ít ngày nữa rồi, tên tội phạm từng khiến nhật bản kinh hãi - shigaraki tomura sẽ thi hành cái án tử mà hắn tự chuốc lấy.
    
izuku ngồi xuống, anh nhìn kẻ đang thế chỗ của All For One ngày trước. thật chẳng khác gì mấy, chân tay bị buộc cứng lại, cả cơ thể cũng tàn tạ hẳn đi, khuôn mặt này, hắn vẫn còn giữ lại được để nhìn cái thế giới kia đã tốt đẹp lên biết bao nhiêu sau cái năm ấy nhỉ. những loại máy hỗ trợ sự sống tân tiến nhất, chúng sẽ bị gỡ ra khỏi hắn vào ngày mai. không có chúng hắn sẽ sớm ra đi như cá thiếu nước thôi. izuku ngồi trước mặt kính trong suốt, anh nhau mày.
    
"đến đây làm gì?" - giọng nói shigaraki vẫn trầm và khàn như thế.
   
"thăm ngươi lần cuối."
   
"ta đếch cần ngươi đến thăm, cút đi thằng oắt con."
   
anh thở dài - "sao cũng được, dù gì thì ta vẫn sẽ ngồi đây thôi."
    
anh nhìn hắn đăm chiêu, izuku vẫn thường xuyên ghé đến đây, dù shigaraki là kẻ thù, nhưng anh cũng muốn an ủi hắn một chút. hắn là vật chủ của kẻ kí sinh All For One mà, sau cùng thì hắn cũng là nạn nhân của ông ta mà thôi. ông ta đã bào mòn, thao túng hắn ta thế nào, izuku đã hiểu sau nhiều đêm anh nằm mà ngẫm nghĩ. thông cảm với kẻ thù không phải chuyện nên làm đúng không? đúng là vậy, nhưng tâm lý đủ vững trãi, nó sẽ không bị thao túng bởi cái quá khứ không biết thật giả của tội phạm. tâm lý của một biểu tượng hòa bình khác hẳn so với tất cả, anh vừa có thể đồng cảm, vừa sẽ căm ghét vì nói cho cùng thì quá khứ góp phần hình thành nên nhân cách của một con người. nhưng họ có vượt lên nghịch cảnh hay tiếp tục tự mình lún sâu vào bùn lầy, toàn bộ, đều do họ quyết định.

< DekuBaku > : Trước Hôm Gió MùaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ