Chap 11

1.8K 96 11
                                    

"Charlotte Austin , em yêu chị."

Charlotte sững người khi nghe Engfa nói.

"Engfa à, em..em..vừa nói cái gì vậy?" Charlotte không thể tin vào tai của mình được nữa.

"Em yêu chị, từ rất lâu rồi." Engfa vòng tay siết chặt ôm Charlotte vào lòng.

"Nhưng chúng ta là không thể?" Charlotte đẩy Engfa ra.

"Ai nói không thể, chỉ cần chị muốn thì em sẽ biến nó trở thành có thể. Giờ chị nói thật lòng đi, chị có yêu em không?"

Charlotte ngập ngừng không biết trả lời như thế nào. Yêu sao, nàng yêu cô đến chết luôn ấy chứ, nhưng nàng lại lo sợ, sợ những lời không hay của người khác.

Charlotte đẩy Engfa ra, dứt khoát nói.

"Chị không yêu em, không hề yêu em."

"Chị nói dối, lần trước chị say rượu chị đã nói là chị yêu em mà."

"Em đi tin lời của một người say sao." Charlotte lạnh lùng cự tuyệt tình cảm của Engfa cũng đồng thời chối bỏ luôn cả tình cảm của chính mình.

"Chị..chị là đồ hèn nhát, trốn tránh cả tình cảm của mình. Sao chị không dám đối mặt với nó chứ, người khác có nói gì thì cũng mặc kệ họ đi."

"Đúng đó, chị hèn nhát đó, thì sao."

"Em sẽ cùng chị đối mặt mà." Engfa ghì vai của Charlotte.

"Chị không nghe, không muốn nghe."Charlotte gạt tay Engfa, chạy ra ngoài.

"Charlotte, Char." Engfa gọi với theo nhưng vô ích.

Engfa ngồi bệch xuống đất, nước mắt lăn dài trên má. Tim đau thắt như bị ai bóp nghẹt lại.

"Đau quá." Engfa ôm chặt tim của mình.

Còn Charlotte cũng không khá hơn, lái xe ra sông Chao Phraya, Charlotte để mặc những giọt nước mắt của mình chảy dài trên má.

"Chị xin lỗi, thật sự xin lỗi em, Engfa à." Charlotte cũng ôm chặt tim mình mà khóc.

Hai con người, yêu nhau nhưng một người lại không đủ dũng khí đón nhận tình cảm của người kia. Một người ra sức kéo, một người lại đẩy ra. Kết quả là không thể ở bên nhau.

Engfa cứ ngồi dưới sàn như thế mà ngủ quên đến sáng hôm sau. Còn Charlotte trở về nhà từ sớm, thay đồ rồi lại đến công ty. Cứ thế không ai gặp mặt ai cả.

-----------------

Sáng hôm sau.

Engfa đến lớp với tâm trạng không được tốt, Heidi thấy vậy liền vỗ vai hỏi.

"Có chuyện không vui sao, mình thấy tâm trạng cậu không được tốt."

"Có chút chuyện thôi, không sao đâu." Engfa trấn an không muốn Heidi lo lắng.

Heidi gật đầu.

Cả buổi học hôm đó, Engfa không tài nào tập trung học được. Charlotte cũng chẳng khá hơn, cứ chăm chăm nhìn vào xấp hồ sơ nhưng chẳng có chữ nào vào đầu nổi.

[ENGLOT] LỠ YÊU RỒINơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ