Ánh sáng trong mắt Bạch Lạc từng chút từng chút một biến mất, cả người bất động nằm trên giường giống như một con búp bê rách.
Xích Viêm nhìn người dưới thân, trong lòng bỗng dâng lên cảm giác u sầu.
Xích Viêm rất không thích Bạch Lạc dùng ánh mắt tuyệt vọng này nhìn mình.
Ánh mắt Bạch Lạc nhìn hắn, rõ ràng là nên tràn ngập sự ái mộ mới đúng.
Cho dù chính mình không chút lưu tình biểu hiện chán ghét y.
Y cũng nên vẫn luôn ái mộ mình.
Giống như đã từng vô số đêm, hai người quấn lấy nhau trên giường.
Mặc kệ chính mình vũ nhục y như thế nào, Bạch Lạc vẫn luôn cẩn thận từng chút mà lấy lòng mình, sợ mình sẽ không sủng hạnh y.
Người này chính là tiện như vậy.
Giống như là một con chó giữ nhà, có đuổi thế nào cũng không đi.
Mỗi lần y nhìn mình, trong mắt luôn mang theo một tia ái mộ, lại mang một tia lấy lòng.
Dù cho hắn đem tôn nghiêm của y giẫm đạp dưới chân, y cũng sẽ cởi sạch y phục bò lên giường của hắn, cầu xin hắn thượng y.
Mặc dù Xích Viêm vẫn luôn nói rằng chán ghét Bạch Lạc.
Nhưng hắn lại không thể không thừa nhận, sự si mê lộ ra trong ánh mắt lúc Bạch Lạc nhìn hắn, khiến cả thân tâm hắn đều tràn ngập vui sướng.
Xích Viêm luôn cho rằng bản thân chán ghét nam nhân, nhưng mà lúc làm với Bạch Lạc, hắn lại cảm thấy vô cùng thỏa mãn.
Giống như thân thể hai người trời sinh đã phù hợp...
Thậm chí mỗi lần trong lúc Bạch Lạc ngủ, đều sẽ thật cẩn thận nói đi nói lại "Vương gia, ta thích ngài..."
Xích Viêm mặc dù trong lòng trào phúng Bạch Lạc không tự lượng sức.
Nhưng lại cảm thấy những lời nói ấy lại chạm tới đáy lòng hắn...
Nhưng mà bây giờ, tại sao Bạch Lạc lại không còn dùng ánh mắt ái mộ như vậy nhìn hắn nữa?
Ánh mắt y trống rỗng như vậy. Giống như là mất đi linh hồn vậy...
Lại còn một câu lại một câu nói muốn rời đi.
Xích Viêm không quen Bạch Lạc như vậy.
Hắn dùng tay nắm cằm Bạch Lạc, ép y nói những lời này.
"Nói ngươi thích ta. Vĩnh viễn đều sẽ không rời khỏi ta... giống như trước đây ngươi nói vậy."
Bạch Lạc cuối cùng ngước mắt nhìn Xích Viêm.
Trong lòng tức khắc tràn ngập chua xót.
Y đương nhiên thích Xích Viêm.
Thích tới mức ngay cả mạng cũng có thể cho hắn.
Y đã từng vô số lần lúc Xích Viêm ngủ, lén nói những lời như vậy ở bên tai hắn.
Y cho rằng Xích Viêm không biết, nhưng không ngờ hắn cái gì cũng biết...
Nhưng mà, bây giờ, y đã không thể tiếp tục thích nữa rồi.

BẠN ĐANG ĐỌC
Sau khi ta đi, vương gia đau đớn muốn chết
Tiểu Thuyết ChungTác giả: Thỏ Miểu Miểu (兔淼淼) Trans: Hepyn Văn án: Bạch Lạc luôn bị người khác gọi là tên ngốc. Y không có ngốc, chỉ là quá thích người kia, cho nên có thể vì hắn trả giá hết thảy.Thậm chí hận không thể moi trái tim của mình ra đưa cho người kia. Cu...