Chương 8

47 5 0
                                    

Mei vừa rời khỏi phòng triệu hồi, cô đặt tay lên ngực.

Ánh mắt kì vọng như thể biết chắc bản thân sẽ gặp được thứ gì đó thú vị lắm, hay là cái cách hối thúc cô nhanh chóng cho xem sử ma của Aihara làm cho Mei nhớ đến một người (ác ma).

Mei biết cảm xúc lúc nãy của bản thân mình là gì. Nhưng.. rõ ràng chính bản thân cô đã từng thề rằng chỉ giành tình cảm này cho người đó mà thôi.

Mei nhìn vào khoảng không trước mắt, cố bình an lại tâm trí mình lúc này.

không

Mei vỗ mạnh vào hai má rồi khẽ hít mạnh một hơi.

Như vậy là quá đủ rồi.

Mei quay ngoắt đi, nơi hành lang chỉ còn tiếng bước chân của nữ ác ma.

Khu vực của sư đoàn thực vật khá gần  với phòng triệu hồi. Khi Mei đến thì thấy có nữ ác ma đã đứng chờ sẵn, đó là một học sinh năm hai.

Mei có chút bất ngờ.
- Để chị phải đợi lâu rồi, Miki-senpai.

Nữ ác ma trước mắt có thân hình nhỏ con quay đầu lại. Nói với chất giọng nhỏ nhẹ nhưng rõ ràng.

- Em đến rồi à, muộn vậy chị cứ tưởng em không đến nữa chứ.

Đó là một ác ma dịu dàng, dù ngoại hình có chút nhỏ con so với các anh chị cùng khối nhưng thực lực lại chẳng hề thua kém ai.

Hạng 4 ( Daleth) - Mikki.

Một nữ ác ma đặc biệt với mái tóc màu đỏ rực hiếm thấy.

- Em có thể dùng dụng cụ của chị, hôm nay em lại tặng hoa cho ai đó nữa à.

Nói rồi Mikki cười khúc khích lộ ra chiếc răng nanh.
Vì cô rất rất hứng thú với tình yêu mà.

Mei cười, nhẹ thở hắt ra một hơi.

- Vâng ạ, em làm phiền chị rồi.

Mikki nói thế liền phản đối.

- Không không, sao em lại nói thế chứ. Có một học viên năm nhất có chung đam mê như em chị vui chết đi được. À đúng rồi, thế nào rồi, nhận nhiều hoa như vậy thì người ấy đã đáp lại tình cảm của em chưa?

Mei dấy lên một cảm xúc phức tạp, nhưng nhanh chóng chìm đi.

- Dạ, vẫn chưa.

Mikki thấy mình chạm phải nỗi đau của đàn em, biết mình vừa phạm phải sai lầm liền nhanh chóng giải vây.

- Á, em đừng buồn cũng đừng nản chí mà. Chị tin một ngày nào đó người ấy sớm muộn gì cũng sẽ đáp lại tình cảm của em thôi, đừng từ bỏ dễ dàng như vậy nhé.

Thấy đàn chị hô một tràng như vậy Mei cũng bất ngờ. Cô nở nụ cười.

- Em cảm ơn ạ. Hôm nay đoàn trưởng của sư đoàn chị về sớm à?

Mei nhận lấy dụng cụ rồi hỏi han.

- Phụt, Toitochi mà về sớm thì có mà trời sập mất em ạ, cậu ta đang đi lấy thêm hạt giống mới thôi.

- Vâng.

Cũng không còn gì để nói nữa:

- Vậy thôi, chị có việc rồi nên đi trước đây.

(DROP)[ĐN Iruma]Simp chúa Xuyên không rồi!??Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ